Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1861 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Hừ, gia chủ nhà họ Ngụy, xem ra đứa con mà ông dạy dỗ cũng chẳng ra làm sao nhỉ!”
Cận Ức Trần lạnh lùng nhìn Ngụy Tử Phó: “Cậu ba nhà họ Ngụy nghe nói là ăn chơi lắm, cả ngày chỉ biết vờn hoa bắt bướm, hôm nay xem ra đúng là thật!”
“Trước khi cậu làm gì thì dường như chẳng bao giờ chịu động não nhỉ. Cậu có biết cậu xé bỏ tờ đơn gia nhập hội do đích thân nhà họ Cận phát ra thì có nghĩa là gì không?”
Cận Ức Trần vừa dứt lời thì bước tới trước một bước.
Ngụy Chuy run rẩy, vô thức đứng ra trước chặn Cận Ức Trần lại, nhưng Cận Ức Trần chỉ vỗ một cái, một bóng hình màu xanh tạo thành luồng sức mạnh lao tới đánh văng Ngụy Chuy khiến ông ta bay bật ra bãi cỏ gần chục mét.
Tu vi đã gần đạt tới tông tượng như Ngụy Chu bỗng nôn ra máu, cảm thấy kinh hãi. Trước cửa, Cận Ức Trần đã đứng ngay cạnh Ngụy Tử Phó.
“Cậu xé rách tờ đơn do nhà họ Cận gửi, điều đó có nghĩa cậu không coi sự uy nghiêm của nhà họ Cận ra gì!”
“Quỳ xuống!”
Cận Ức Trần đanh mắt, một luồng sức mạnh vô hình dâng lên, mấy người Nhậm Uyển Doanh tái mặt, khí thế của Cận Ức Trần còn khủng khiếp hơn cả khí thế mà tối qua Nam Liệt phóng ra trong quán bar Đường Triều nữa.
Ngụy Tử Phó không phải là người luyện võ, bị nguồn khí thế quá mạnh trấn nhiếp thì chỉ tái mặt và bỗng dấy lên sự sợ hãi.
Nhưng vì niềm kiêu hãnh của nhà họ Ngụy mà cậu ta nghiến chặt răng, cố gắng đứng thẳng và chống lại sự uy hiếp của một vị chí tôn.
“Nhà họ Cận chỉ bá đạo ở Cảng Đảo mà thôi, có gì mà lẫm liệt, uy nghiêm chứ!”
Khi Ngụy Tử Phó sắp không chịu nổi sức ép từ Cận Ức Trần thì giọng nói của Diệp Thiên vang lên. Cận Ức Trần chuyển sụ chú ý, cũng lúc này, Ngụy Tử Phó cảm thấy áp lực được giảm đi nhiều.
Cận Ức Trần nhìn về phía Diệp Thiên, đánh giá người thanh niên lạ mặt và nói với vẻ khinh thường: “Cậu có biết mình vừa nói gì không?”
Nhà họ Cận trong mắt anh ta luôn là vô thượng, Diệp Thiên lại ăn nói bất kính như vậy khiến anh ta sớm đã nổi lên sát ý.
“Nhà họ Cận đứng trên cao lâu quá rồi, không được nếm mùi của sự thất bại, tôi rất hi vọng được chứng kiến khi nhà họ Cận rơi xuống thì các người sẽ có biểu cảm như thế nào?”
Diệp Thiên không hề tỏ ra sợ hãi, chỉ cầm một hoa quả trên tay.
Mấy người Ngụy Hải kinh hãi. Sự đáng sợ của Cận Ức Trần, bọn họ đều từng được lĩnh giáo, vậy mà lúc này Diệp Thiên còn dám đứng ra chống lưng cho người anh em của mình sao?
Nhậm Uyển Doanh khẽ giật mình, biểu cảm lúc này của Diệp Thiên bình tĩnh giống y như đêm cậu đối mắt với Nam Liệt và Triệu Lạc Sơn vậy.
Những người có mặt, chỉ có Kỷ Nhược Tuyết là không hề sợ hãi.
Cô ấy gần đây bận rộn việc tổ chức đêm hội âm nhạc nhưng những thông tin liên quan tới Diệp Thiên thì cô gái không bao giờ bỏ qua.
Diệp Thiên ngông cuồng khắp thiên hạ, đến ngay cả máy bay chiến đấu siêu thanh còn bị hạ gục thì sao lại có thể sợ một Cận Ức Trần cỏn con được chứ?