Dù là vẻ ngoài, thân thủ, hay khí chất của Diệp Thiên thì cũng đều là rồng là phượng. Ông ta muốn Diệp Thiên gia nhập Đông Thăng, bồi dưỡng Diệp Thiên trở thành đầu tàu của Đông Thăng.
Nhưng Diệp Thiên dường như không cần suy nghĩ đã lập tức từ chối khiến cho ông ta phải đanh mặt.
Ở vùng đất Cảng Đảo này, người có thể từ chối ông ta chỉ đếm trên đầu ngón tay, và Diệp Thiên không nằm trong số đó.
Diệp Thiên xuất sắc nhưng chỉ tương đối mà thôi. Đối với ông ta, Diệp Thiên không chịu gia nhập vào Đông Thăng thì cũng chẳng khác gì đám con sâu cái kiến.
“Đây là đáp án cậu đưa ra với tôi sao?”
Triệu Lạc Sơn lạnh lùng nhìn và nói giọng thật trầm.
Biểu cảm của Diệp Thiên vô cùng thản nhiên, cậu vẫn gật đầu.
“Vụt!”
Đúng lúc cậu gật đầu thì một luồng khí thế từ người Triệu Lạc Sơn bạo phát, gió nổi lên, mấy chiếc bàn và ghế ở gần đó đều rung lên bần bật.
Những người có mặt trong quán bar bỗng cảm nhận được một sự uy hiếp vô hình đè xuống, hầu như tất cả đều cảm thấy bị chèn ép và đến thở cũng trở nên khó khăn.
Một người chậm rãi từ sau Triệu Lạc Sơn bước ra. Người này mặc áo trắng, quần trắng, đi giày trắng, tóc chải thành nếp nhìn tầm 34 tuổi nhưng đôi mắt thì thấm đẫm sự từng trải.
“Nam Liệt đừng vội ra tay!”
Triệu Lạc Sơn chắp tay sau lưng với ánh mắt không buồn không vui. Ông ta làm chủ Đông Thăng, có thể uy hiếp cả Cảng Đảo, tung hoành nhiều bang phái không chỉ dựa vào mối quan hệ mà còn dựa vào thực lực và thủ đoạn cực mạnh của mình.
“Nam Liệt chính là sức mạnh khủng khiếp nhất mà ông ta có, cũng là con át chủ bài của ông ta!”
Nam Liệt, một cao thủ tu vi đỉnh phong chí tôn, là một nhân vật đứng hàng đầu trong giới võ thuật.
Cũng chính vì có chỗ dựa đó mà Đông Thăng mới có thể đứng vị trị đầu bảng một cách vững chãi trong thế giới ngầm. Ngay cả chính quyền Cảng Đảo cũng không dám đắc tội với ông ta, đến ngay cả mười gia tộc lớn cũng phải nhượng bộ ông ta.
Mấy cô gái Nhậm Uyển Doanh lúc này đã hiểu ra, Triệu Lạc Sơn có thể tung hoành khắp thế giới ngầm không chỉ vì thủ đoạn độc ác của mình mà còn vì sở hữu một con người khủng khiếp như Nam Liệt.
Những người có mặt ở đây, chỉ có người đàn ông trung niên kia là vẫn bình thường, vẫn ăn uống vui vẻ.
“Tôi cho cậu thêm một cơ hội, nghĩ cho kỹ rồi trả lời tôi!”
Triệu Lạc Sơn uy hiếp, Nam Liệt đứng sau ông ta im lặng, vô số người cảm thấy ớn lạnh, Diệp Thiên đứng trước mặt Nam Liệt, khí thế mà anh ta tạo ra hừng hực đổ về phía cậu.
Triệu Lạc Sơn muốn Nam Liệt dùng khí thế của mình ép Diệp Thiên phải cúi đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!