Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1792 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Bịch bịch!”
Khí kình sôi sục, vốn là tay Phật rắn chắc do ánh sáng đỏ ngưng tụ mà ngay cả một giây cũng không chống đỡ nổi, kình lực xuyên qua từ bên trong dễ như trở bàn tay, đánh vỡ nát luồng sáng đỏ.
Pháp vương Hồng Nhật run rẩy cả người, miệng không ngừng phun ra máu, ánh mắt vô cùng khó tin.
Ông ta đã thi triển Thể Pháp Già Lâu La, còn dùng cả một chiêu Hồng Nhật Thủ Ấn mạnh nhất, vậy mà ngay cả một quyền của Diệp Thiên cũng không đỡ được?
Một quyền của Diệp Thiên khiến Pháp vương Hồng Nhật bị thương, vẫn không dừng lại, trong không khí lại vang lên tiếng vang tốc độ cao, cậu giống như một chiếc máy bay phản lực, chỉ còn lưu lại một vệt khí phía sau.
“Ra tay!”
Đám ngươi Cô Giang Điếu Tẩu cũng không dám chậm trễ nữa, bọn họ ra tay chậm một bước đồng nghĩa lại mất đi một người.
Ông ta tay cầm cần câu vung lên, tựa như một dải thiên hà rơi xuống, ánh huỳnh quang từng điểm lan ra, tựa như thiên hà nghiêng ngả.
Ngay lúc đó, thân hình Diệp Thiên lại chợt dừng lại chốc lát.
“Ồ?”
Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, có chút kinh ngạc.
“Đây là, thay đổi trọng lực?”
Thời khắc vừa rồi, rõ ràng cậu cảm nhận được trọng lực quanh người so với lúc trước đã tăng khoảng gấp hai lần, mọi người đều biết, trọng lực càng lớn thì mọi vật xung quanh sẽ sinh ra lực ma sát càng lớn, chuyển động sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.
“Diệp Lăng Thiên, cậu có thể dùng thân thể phá âm gấp ba, quả là rất mạnh. Nhưng trong khu vực trọng lực của tôi, tốc độ của cậu càng nhanh thì cũng bị yếu đi nhiều!”
Giọng điệu Cô Giang Điếu Tẩu lạnh lẽo, đã tràn ngập sát ý.
Lúc vung móc câu vừa nãy, ông ta đã mở ra khu vực của bản thân – Khu vực trọng lực!
Trong khu vực trọng lực của ông ta, trọng lực sẽ tăng lên gấp đôi, bất kỳ kẻ địch nào, động tác cũng sẽ trở nên chậm chạp, tốc độ của Diệp Thiên vốn dĩ có thể phá tốc độ âm thanh gấp ba, nhưng bây giờ bị trọng lực cản trở, nhiều nhất chỉ có thể dùng một phần hai tốc độ, cũng chính là gấp đôi một lần rưỡi tốc độ âm thanh.
Mặc dù gấp một lần rưỡi tốc độ âm thanh cũng chính là nhanh như sấm chớp, nhưng đối với vương cấp tu vi thông thiên này mà nói, đã đủ thời gian để bọn họ phản ứng kịp, không đến nỗi bị giết chết chỉ với một đòn tấn công.
“Xoẹt!”
Một điểm tinh quang, lại lấp đầy bầu trời, móc câu trong tay Cô Giang Điếu Tẩu lại nâng lên cao.
“Búa trọng lực!”
Chân nguyên bắn ra từ đỉnh đầu móc câu, biến thành một cây búa lớn màu xám, lớn khoảng hơn mấy chục trượng.
Cây búa nặng này không chỉ thêm vào chân nguyên của Cô Giang Điếu Tẩu, mà còn được tăng thêm trọng lực gấp đôi trong khu vực này, thế tiến công tựa như Bất Chu Sơn nghiêng ngả, huỷ thiên diệt địa.
Diệp Thiên chuyển động bị hạn chế, còn Cô Giang Điếu Tẩu ở trong khu vực này thì hành động không hề bị ảnh hưởng, cây búa của ông ta vừa rơi xuống, Diệp Thiên đã không kịp tránh né.
“Không né được thì đối mặt chơi đùa với ông vậy!”