Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1755 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Như những gì Diệp Đế vương nói, thanh tàn kiếm này tôi giao cho cậu ấy!”
Ông ta cầm thanh tàn kiếm trong tay, đứng đối diện với Diệp Thiên, giọng nói vang vọng sàn đấu giá.
Khi ông ta vừa dứt lời, bốn luồng sức mạnh khủng khiếp bỗng bao trùm lên sàn đấu giá, mỗi luồng sức mạnh chiếm cứ một phương, tạo thành lốc xoáy, bao phủ sàn đấu giá. Toàn bộ sàn đấu giá rung lên, cảm giác có thể đổ sụp bất cứ lúc nào.
Những người khác ở bên trong sàn đấu giá, bất luận là cảnh giới siêu phàm, võ tôn hay những thiên tài thế gian như Lạc Tử Uyên và Lí Thanh Du cũng cảm thấy cơ thể nặng trĩu, đôi chân đặt trên mặt đất bỗng cảm giác chịu sức nặng gấp bội.
“Lư Chính Vũ!”, ánh mắt Bích Ba Yên Khách lạnh lùng, hét lớn.
“Chúng ta quen nhau cả trăm năm, ông lại muốn đâm một nhát sau lưng chúng tôi sao? Chúng tôi mang cổ vật quý giá ra để đổi còn Diệp Lăng Thiên chỉ đưa một tệ vậy mà ông giao kiếm cho cậu ta? Hai người đã thoả thuận từ trước rồi đúng không?”
Đôi mắt Cô Giang Điếu Tẩu phóng ta sát ý, chân nguyên quanh người đã bắt đầu cuộn trào.
“Lư Chính Vũ, tôi và ông quen biết đã lâu, nhưng hôm nay, ai cản tôi lấy tàn kiếm đồng nghĩa với việc thành kẻ thù của tôi, đừng trách tôi không khách sáo!”
Lòng bàn tay Bàng Mông ánh lên tia máu, ngón tay mảnh khảnh, hai mắt nhíu lại.
“Ông Lư, hội bán đấu giá nhà họ Lư đã truyền được trăm năm, đây là lần thứ mười tổ chức, trước giờ vẫn luôn công bằng cạnh tranh nhưng hôm nay ông khiến tôi quá thất vọng rồi!”
Lệ Tà chắp tay sau lưng, cười như không nhưng khí thế lại vô cùng âm hiểm.
Bốn vị vương cấp trăm năm, ai cũng rất muốn có được thanh tàn kiếm ẩn giấu bí mật trường sinh kia. Người nào cũng đều dấy lên ý chí chiến đấu, không định nhường bước.
Lư Chính Vũ nhìn lên sàn đấu giá, cảm nhận được luồng khí tức của bốn người đang sắp xé rách sàn đấu giá, ông ta nhíu mày.
Mặc dù ông ta cũng là vương cấp nhưng đối mặt với sức mạnh của bốn người khiến áp lực của ông ta càng tăng cao. Ngay khi luồng khí tức của bốn người bao vây Lư Chính Vũ, Diệp Thiên cuối cùng cũng ra tay.
Cậu bước tới một bước, giậm mạnh chân xuống đất.
Một bước chân này của cậu khiến toàn nhà đấu giá rung chuyển, nhưng không cảm nhận được sàn đấu giá sắp sụp đổ. Ngược lại, một luồng sức mạnh vô hình bung ra từ dưới chân cậu, va chạm với sức mạnh kết hợp của bốn người.
“Phụt!”
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, khí kình giữa các mắt lưới năng lượng tạo ra từ bốn vương cấp bị xé rách, cắt đứt sự liên kết của bốn người, tạo thành hai phần, tách ra trên không trung.
Diệp Thiên men theo vết rách này, từng bước tiến lên, đi thẳng tới trước sàn đấu giá.
“Hử?”
Ánh mắt bốn vị vương cấp trăm năm đều trở nên kinh ngạc, ngẩn người tại chỗ, khí tức trên người bọn họ lại tăng cao, bốn màu sắc chân nguyên hội tụ thành làn sóng cuộn trào, lao thẳng vào giữa.
Bốn vùng sáng toả khắp sàn đấu giá, Diệp Thiên bị “chìm” ở trong đó tạo nên cảm giác rất nhỏ bé. Nhưng bất luận làn sóng khí bốn màu này có lớn mạnh đến đây, ánh sáng có rực rỡ cỡ nào,