Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1712 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Diệp Thiên anh đến rồi à? Mau đến ngồi đi!”.
Tiếu Văn Nguyệt vẫn là bộ dạng trang điểm như chị đại từ lúc chiều, cô ta không hề để tâm, hai tay khoác vào tay Diệp Thiên, đi về phía chỗ ngồi bên trong.
Đến tới chỗ ngồi, Diệp Thiên mới phát hiện ra ở đây không chỉ có mỗi Tiếu Văn Nguyệt và Lý Tinh Tinh, mà còn có thêm ba người khác nữa.
Lục Điềm Hi vừa quen lúc chiều cũng có ở đây, bên cạnh Lục Điềm Hi là một cô gái khoảng 17, 18 tuổi, khuôn mặt hài hòa, trông khá dè dặt.
Điều khiến Diệp Thiên cảm thấy kỳ lạ đó là cô lớp trưởng cũ từng có không ít hiềm khích với cậu là Đỗ Giai Giai cũng đang ngồi phía đối diện.
“Anh ngồi ở đây, anh là khách quý mà!”.
Tiếu Văn Nguyệt nở nụ cười ngọt ngào, bảo Diệp Thiên ngồi giữa cô ta và Lý Tinh Tinh.
Năm cô gái xinh đẹp đúng kiểu quốc sắc thiên hương, ai cũng có vẻ đẹp riêng, lúc này ngồi trong cùng một bàn, đúng là một cảnh đẹp thực sự, những người đàn ông ở các bàn trên tầng hai đều thỉnh thoảng đưa mắt tới, thậm chí có người còn đã có ý định muốn đi đến tán tỉnh mời rượu.
Nhưng Diệp Thiên đột nhiên đến, ngồi luôn vào giữa năm cô gái xinh đẹp, khiến những người đàn ông kia ghen tị vô cùng, chỉ muốn đá bay Diệp Thiên đi rồi họ vào thế chỗ.
“Diệp Thiên, đây là Tiểu Hi, học khóa dưới cùng trường chúng ta, chiều nay anh cũng gặp rồi đó, nên không giới thiệu với anh nữa!”.
“Đỗ Giai Giai, là lớp trưởng trước đây của anh, chắc anh cũng biết rất rõ rồi!”.
“Tôi giới thiệu chút người này, cô ấy là Viện Viện, cũng là học khóa dưới chúng ta giống như Tiểu Hi, là học sinh lớp 12 của trường Tam Trung, cũng là người phụ trách hội học sinh đó!”.
Diệp Thiên đón lấy ly rượu, trên khuôn mặt không thể hiện quá đỗi lạnh lùng, mà nhìn bọn họ gật đầu chào một cái.
Đỗ Giai Giai cảm thấy hơi ngại ngùng, cô ta với Tiếu Văn Nguyệt và Lý Tinh Tinh lúc trước đều là cộng sự trong hội học sinh, cũng đều là con gái, nói chuyện hợp, nên hôm nay bọn họ mới cùng gặp nhau ở đây.
Nhưng cô ta không ngờ một nhân vật lớn như Diệp Thiên lại đồng ý tham gia tiệc rượu với bọn họ.
Và Vương Viện Viện lại rất hồ hởi, điều chỉnh lại mạch suy nghĩ rồi mỉm cười nói với Diệp Thiên: “Anh Diệp Thiên, chắc anh không nhớ em, chứ trong buổi lễ chúc mừng của nhà trường một năm trước, em là người dẫn chương trình, là người đưa micro cho anh đó!”.
“Anh là đại anh hùng ở trường bọn em, là chúa cứu thế của tất cả mọi người, em mời anh một ly!”.
Diệp Thiên nở nụ cười, cậu không từ chối, mà nâng ly chĩa về phía cô ta.
“Anh Diệp Thiên, còn em nữa, còn em nữa!”.
Lục Điềm Hi chờ Vương Viện Viện uống xong cũng lập tức rót cho bản thân một ly đầy.
“Được gặp anh Diệp Thiên đúng là một may mắn lớn nhất của em, may mà trưa nay bố mẹ em gọi điện cho em nhưng em không về, nếu không làm gì có cơ hội được anh Diệp Thiên cho mượn chứng minh thư để lên mạng chứ?”.
Cô ấy cười hi hi nói.