Ngón tay chỏ dài của Diệp Thiên đang ấn lên đầu mũi đao nơi sắc nhất của thanh đao, một nhát đao đã vượt quá cực hạn bản thân của người đàn ông Đảo Quốc, thế mà Diệp Thiên không cả bị lùi ra phía sau, trên ngón tay chỏ của cậu còn không có chút máu nào.
“Kiếm đạo của Đảo Quốc cũng chỉ ở trình độ như thế này thôi sao?”.
Diệp Thiên lắc đầu thở dài, thu bàn tay lại, người đàn ông Đảo Quốc lại vẫn đứng yên tại chỗ không động đậy, động tác không hề thay đổi.
Diệp Thiên quay lưng về phía hai người Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành, giọng nói lạnh lùng.
“Tôi vốn không hề muốn cứu hai người, chỉ là không muốn nhìn thấy võ giả Hoa Hạ bị người Đảo Quốc giết hại!”.
“Nhưng bây giờ tôi đã ra tay cứu hai người, để coi như báo đáp thì hai người hãy giúp tôi xử lý thi thể của hắn đi nhé!”.
Diệp Thiên nói xong, không cả ngoái đầu, đi thẳng về phía đám cây rồi biến mất, còn Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành từ đầu đến cuối đều chưa từng nhìn rõ mặt Diệp Thiên, không biết rốt cuộc đã cứu bọn họ như thế nào.
Nhưng hai người càng thấy khó hiểu, người đàn ông Đảo Quốc lúc này vẫn đứng ở đó, thì làm gì có chuyện xử lý thi thể chứ?
“Phụt!”.
Trong lúc bọn họ còn nghi hoặc, một tia máu đột nhiên phun mạnh ra từ ngực người đàn ông Đảo Quốc, hai người đầy sửng sốt, chỉ thấy một vết rách từ vai trái của người đàn ông Đảo Quốc đến tận bụng dưới bên phải, chiều dài phải đến 30cm.
“Ting!”.
Thanh đao Katana trong tay người đàn ông Đảo Quốc đột nhiên gãy thành nhiều đoạn, rồi rơi xuống dưới đất.
Lúc này, trong lòng Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành vô cùng bàng hoàng.
“Mạnh quá đi!”.
Ngây người một lúc Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành mới hoàn hồn, trong lòng bàng hoàng, không kìm được thốt lên thành tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!