Nhưng tại sao khi Diệp Thiên tiến vào nội thành thì bọn họ lại để mất mục tiêu giống như cậu biến mất vậy?”
“Chuyện gì vậy?”
Một thành viên điều khiển cẩn thận kiểm soát máy bay chiến đấu kéo dãn khoảng cách, vừa nhìn chăm chăm vào màn hình rada nhưng vẫn không có gì, rõ ràng là không thể nào xác định được phương vị của Diệp Thiên. Không chỉ có vậy, ba quả hỏa tiễn kia đã nổ trung trong thành, phá hủy kiến trúc của tòa thành trong phạm vi hàng trăm mét, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Diệp Thiên.
“Không thể nào theo dõi, Diệp Thiên đã làm thế nào vậy?”
Trước màn hình, vài người chỉ huy với biểu cảm lạnh lùng, đồng tử co rụt và cảm thấy không thể tin.
Không ngờ Diệp Thiên lại biến mất khỏi rada, không thể nào?
Bọn họ sở hữu thiết bị truy vết tiên tiến nhất thế giới, sau có thể đến cả bóng dáng của một kẻ luyện võ cũng không truy vết được chứ?
Năm xưa, một vị vương cấp gây chiến với Hợp chúng quốc, bọn họ chỉ cần dùng một chiếc máy bay chiến đấu là đủ để khiến kẻ đó phải ôm đầu đầu bỏ chạy. Đối phương có dùng đủ mọi cách cũng không thể nào thoát được sự thăm dò của sóng rada và cuối cùng bị một quả hỏa tiễn bắn nổ tung.
Nhưng tình hình lúc này lại đối nghịch hoàn toàn với năm đó. Sự biến mất của Diệp Thiên đúng là vô lý.
Sao bọn họ có thể biết được thủ đoạn đặc biệt của Diệp Thiên chứ.
Bên trong một căn nhà hoang thuộc nội thành, Diệp Thiên áp sát tường, cơ thể phát ra ánh sáng màu lam, từng luồng sáng kỳ lạ. Sóng điện từ mà mắt thường không thể thấy, tai cũng không thể nghe bị hút vào cơ thể cậu sau đó bị thoát ra phía sau, giống như sóng điện từ lao xuyên qua cơ thể cậu và không hề có bất kỳ phản ứng gì vậy.
Rada thông qua dao động của điện từ để xác định được vị trí và tốc độ của mục tiêu. Nhưng lúc này, sóng điện từ cứ thế đi xuyên qua Diệp Thiên mà không hề có phản ứng gì, điều đó có nghĩa là rada đã hoàn toàn mất tác dụng.
Diệp Thiên phải nấp vào trong thành sử dụng chiêu thức này là vì muốn thoát khỏi sự thăm dò của rada. Hơn nữa có nhiều tòa kiến trúc ngăn cản thì đối phương khó thể khóa chặt cậu bằng mắt thường được.
Nhân lúc này, cậu ngồi khoanh chân tại chỗ, tập trung tinh thần. Lực tinh thần giống như vật chất lấp đầy cả căn phòng và bao trùm cả toàn thành.
Gió thổi cỏ lay cậu đều cảm nhận được, linh khí trời đất xung quanh cũng được tập trung lại và bắt đầu gia tăng lực tinh thần cho cậu.
“Bộ chỉ huy, bộ chỉ huy, không thể khóa được mục tiêu nữa, xin chỉ thị, xin chỉ thị!”
Người điều khiển máy bay chiến đấu lượn trên bầu trời và suy nghĩ cẩn trọng. Bọn họ không dám tiến lại gần tòa thành mà vẫn giữ khoảng cách bốn, năm kilomet, bay lượn trên không trung, quan sát tình hình và đợi chỉ thị từ chỉ huy.
Trước màn hình, rất nhiều chỉ huy đang nhìn chăm chăm vào tòa thành im lìm. Từ đầu tới cuối họ không thấy bóng dáng của Diệp Thiên đâu, đúng là quá kỳ lạ.
“Hừ!”
Người đứng đầu, rõ ràng là người có địa vị cao nhất xua tay và nói giọng chắc nịch.
“Mười máy bay chiến đấu tiến hành rải bom toàn bộ, không được bỏ sót bất cứ chỗ nào!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!