Mấy vũ khí cỡ lớn tựa như vũ khí hạt nhân có thể huỷ diệt thế giới tạm thời không nhắc đến, chỉ cần hỏa tiễn phòng không này bắn ra cũng đủ khiến vương cấp bình thường bị tiêu diệt lập tức.
Mặc dù vương cấp mạnh mẽ, nhưng sao có thể chống lại quân đội hiện đại hoá được? Càng đừng nói đến còn có các vũ khí công nghệ cao như tàu sân bay, vũ khí laser, đạn hạt nhân cỡ nhỏ,…
Ở thời đại này, nếu vương cấp không cẩn nấp, chỉ vừa thấp thoáng xuất hiện thì e rằng các nước lớn hiện tại sẽ tiến hành chế tài quân sự thật sự.
Trước đây, Diệp Thiên đã từng nghĩ có một ngày sẽ giao đấu với quân đội hiện đại hoá, nhưng không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.
Trong lúc cậu suy nghĩ, lại có thêm một chiếc xe thiết giáp hoả tiễn khác tiến lên, hai mươi bốn hỏa tiễn phòng không được nâng lên, chuẩn bị bắn ra.
“Vèo!”
Lúc này, cuối cùng Diệp Thiên cũng hành động rồi.
Từ đòn tấn công vừa nãy, cậu đã biết được uy lực của hỏa tiễn này, lập tức cuộn người, phóng thẳng về phía dưới.
“Bắn ra!”
Chỉ huy bên dưới ra lệnh, hai mươi bốn hỏa tiễn được bắn ra.
“Soạt!”
Tiếng xé gió đột nhiên vang lên, hai mươi bốn luồng sóng phóng thẳng về phía Diệp Thiên.
Cả người Diệp Thiên trên không, ánh mắt loé sáng, chân bước trong không trung.
Cậu vừa hạ chân xuống, không khí bên dưới lập tức lõm xuống, biến thành một dấu chân to lớn tầm mười trượng.
Bước chân này tựa như bàn chân người khổng lồ viễn cổ đạp xuống, đạp thẳng vào tuyến đường của hai mươi bốn hỏa tiễn.
“Ầm ầm!”
Hai mươi bốn hỏa tiễn nổ tung trên không, cách Diệp Thiên hơn mười trượng, chỉ có một chút dư âm vụ nổ bay tới trước ngực Diệp Thiên.
“Cái gì?”
Các thành viên vũ trang bên dưới đều lộ rõ vẻ kinh ngạc, mà Diệp Thiên lại không hề dừng lại, hai tay vừa túm, một cây thương lửa được cậu nắm trong tay.
Cậu không hề do dự, lập tức ném thẳng vào xe thiết giáp hỏa tiễn bên dưới.
“Ầm ầm!”
Trong không khí, một ánh lửa bắn ra, cây thương lửa thẳng tắp đâm vào vỏ ngoài xe thiết giáp hỏa tiễn.
Vỏ ngoài xe thiết giáp hỏa tiễn vô cùng cứng cáp, được đúc thành từ hợp kim, cho dù dùng một trăm cây súng trường bắn phá từ bên ngoài một ngày một đêm cũng chưa chắc có thể xuyên thủng.
Nhưng Diệp Thiên vừa ném thương xuống, lại giống như dao bén chém đậu hũ vậy, đâm thẳng vào khoang điều khiển, sau đó một tiếng nổ vang lên truyền khắp xung quanh.