Mấy người Hắc Tháp chau mày, cũng rơi vào trầm tư. Người thanh niên đứng bên cạnh chỉ cười lạnh lùng.
“Đối phương có mục đích gì không phải là điều mà mọi người cần suy nghĩ lúc này. Tình hình lúc này là làm thế nào có thể nhanh chóng thoát khỏi đây. Thoát khỏi tình cảnh bị khóa chặt này, nếu không thì dù các người có trên thông thiên văn, dưới tường địa lý cũng có tác dụng gì chứ?”
Mấy người Thủ Thuật Đao đanh mặt, cảm thấy bất mãn với người thanh niên luôn không coi ai ra gì này. Hắc Tháp thì tối sầm mặt, đang định nói gì đó thì lúc này một âm thanh bùng nổ vang lên.
Bảy thành viên của Nam Long Nhận đều rơi vào trạng thái cảnh giác và lao ra khỏi cửa, nghe ngóng tình hình xung quanh.
Bọn họ vừa bước ra ngoài thì đã có một làn gió điên cuồng ập tới.
Đám đông đồng loạt ngẩng đầu. Tất cả đều khựng người.
Giáo sư Nguyễn do quá mệt nên lúc này đang ngủ thiếp đi. Đôi thanh niên thấy trạng thái khác thường của bảy người Nam Long Nhận thì lúc này cũng đều ra cửa với vẻ tò mò và nhìn lên trời.
Hai người họ nhìn lên và bỗng đơ người.
Bọn họ thấy một luồng ánh sáng xanh chói mắt giống như thiên thạch rơi xuống
Một bóng người mơ hồ hiện ra giữa luồng sáng xanh đó.
“Đó là cái gì thế?”
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn ánh sáng xanh tỏa ra từ trên bầu trời, ai nấy cũng biến sắc, lộ ra vẻ không thể tin được.
Nhất là đôi nam nữ trẻ tuổi đó nhìn chằm chằm hồi lâu vào ánh sáng xanh kia, trong tia sáng ấy thấp thoáng có một bóng người khiến họ phải ngạc nhiên.
“Đó là siêu nhân sao?”
Đôi mắt người phụ nữ lấp lánh không khỏi lẩm bẩm.
Mấy người Hắc Tháp sau một hồi sửng sốt thì lại nhớ đến một ký ức.
Trên sông Lan Thương cũng có một bóng người màu xanh chém đứt cường thế của Đường Mục Sơn – ông tổ của Đường Môn ngông cuồng không ai bì được, mà bây giờ bóng dáng người cũng dần trùng khớp với bóng người trong trí nhớ họ.
“Là tổng giáo quan, là cậu ấy”.
Ánh sáng xanh ngày càng đến gần, chỉ cách họ một trăm mét, họ đã có thể nhìn thấy tướng mạo và gương mặt của Diệp Thiên.
Diệp Thiên một đường từ nước Yisa, tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ một tiếng đồng hồ sau cuối cùng cũng đến được biên giới nước Y.
Cậu vừa liếc mắt đã nhìn thấy đám người Hắc Tháp ẩn hiện trong thị trấn, cậu híp mắt đang đợi đáp xuống để đưa họ rời khỏi đây.
Ngay lúc này một tiếng pháo bỗng vang lên.
“Ầm!”
Xe thiết giáp hỏa tiễn pháo cửa sau hơi nâng lên, trong hai mươi bốn viên đạn hỏa tiễn có một viên bắn lên không trung, đó là tên lửa đạn đạo phòng không chuyên nghiệp, sức công phá cực mạnh.
Đạn hỏa tiễn đâm xuyên qua không trung, phát ra tiếng kêu dữ dội đánh thẳng vào ngực Diệp Thiên.
“Hửm?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!