“VanVleet, làm tốt việc của mình. Chuyện của Diệp Thiên chưa tới mức cần chúng ta ra tay! Ra ngoài đi!”
Thẩm phán vương ngồi giữa không trả lời nhiều, chỉ xua tay với thái độ lạnh lùng.
“Nhưng mà…”
VanVleet cảm thấy không cam tâm, đang định nói gì đó thì hai người bên cạnh, một trái, một phải đã bước lên đè vai ông ta.
“Vanvleet, chuyện của Diệp Lăng Thiên sẽ do các vương thượng quyết định, chúng ta ra ngoài trước đi!”
Hai người phía sau có thân phận tương đương VanVleet, cũng là một trong những lão làng của viện trọng tài. Thấy bọn họ nói vậy, VanVleet đành phải kìm nỗi oán hận, cùng họ đi ra ngoài.
Bên ngoài cung điện Hắc Ám, ba người đi qua hành lang, VanVleet vẫn khó có thể bình tĩnh lại.
“Vừa rồi sao mọi người lại ngăn cản tôi?”
Ông ta nhìn hai người còn lại và nói với vẻ trách cứ.
“VanVleet ông gia nhập vương cấp hàng trăm năm nhưng mà tính cách thì tới giờ vẫn chưa chịu thay đổi!”
Người đàn ông bên cạnh mặc áo bào màu trắng cười và lắc đầu.
“Tôi biết ông rất muốn đích thân giết chết Diệp Lăng Thiên, nhưng ông đừng quên, quy ước vương cấp vẫn còn đó!’
VanVleet hừ giọng lạnh lùng với vẻ khinh thường.
“Cái gì mà quy ước vương cấp chứ. Quy ước vương cấp năm đó chẳng phải là do viện trọng tài chủ trương ký kết sao. Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì bất kỳ quy tắc ràng buộc nào cũng có thể vượt qua được. Chỉ cần vương thượng đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể loại bỏ quy ước”.
Hai người còn lại không hề phản đối, rõ ràng là bọn họ đồng ý với lời nói của VanVleet, nhưng người mặc áo bào dài tiếp tục: “Quy ước vương cấp đối với chúng ta không có sức ràng buộc nhưng dù sao bây giờ là thời đại vũ khí hiện đại hóa, công khai loại bỏ quy ước chỉ gây ra thêm sự chú ý mà thôi!”
Người này đi trước, đôi mắt sâu thăm thẳm chứa đựng sự tính toán.
“Còn việc của Diệp Lăng Thiên, ông càng không cần phải lo lắng!”
“Năm xưa vương cấp thống trị thế giới rồi vũ khí hiện đại thay đổi thời đại, vương cấp bị chìm nghỉm gần nửa thế kỷ. Còn Diệp Lăng Thiên lại đưa thế giới trở lại thời kỳ võ thuật một lần nữa, ông cho rằng, những quốc gia đương thời sẽ để cho cậu ta tiếp tục làm gì thì làm sao?”
Ông ta nhếch miệng cười, để lộ ra ý vị sâu xa.
“Người định ra trật tự thế giới đã không còn là vương cấp nữa rồi. Những quốc gia đương thời họ sẽ không để cho người khác làm đảo lộn cục diện của thời đại đâu!”
“Diệp Lăng Thiên sớm bị các nước lớn ghim rồi. Thứ mà cậu ta phải đối diện còn đáng sợ hơn gấp mười lần so với vương cấp của hàng trăm năm trước!”
VanVleet nghe thấy vậy thì trở nên bình thản hơn. Ông ta không nói gì nữa giống như đã hiểu ra.
Tại quân khu của tỉnh Xuyên, Lương Long Đình đang ngồi trong phòng làm việc. Ông ta vừa nhận được điện thoại của Vương Tường Long.
Sau khi hiểu về sự việc, ông ta không hề hạ lệnh điều động vũ trang và trực thăng mà chỉ cùng Diệp Thiên rơi vào im lặng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!