“Hôm nay, một mình tôi đấu với cậu là tôi đã thua, nhưng tôi là sát thủ, thiên chức của sát thủ là không tiếc bất cứ giá nào giết chết mục tiêu!”.
“Tôi và cậu là kẻ địch, viện trọng tài với cậu cũng là kẻ địch. Kẻ địch của kẻ địch là bạn, cho nên hôm nay, tôi sẽ hợp tác với bảy người họ giết cậu!”.
Ông ta dứt lời, Dia bỗng vung tay, bóp vỡ một bình chất lỏng màu lam nhạt, ném lên người Ẩn Giả.
Ẩn Giả hít sâu một hơi, chất lỏng màu lam nhạt hóa thành những luồng khí xoáy, được ông ta hít vào cơ thể. Khí tức của ông ta được mở rộng thêm trong nháy mắt, sắc mặt trắng bệch trở nên hồng hào, khí tức băng lạnh quanh người ông ta trở nên dày hơn.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thiên khẽ lắc đầu.
“Nói thật, trước khi đến Yellen, tôi vẫn còn mang lòng kính nể với một vị vua sát thủ như ông, cho rằng ông là anh hùng hào kiệt của giới sát thủ. Nhưng bây giờ, ông khiến tôi rất thất vọng!”.
“Cái gọi là vua sát thủ cũng chỉ là một con chó của viện trọng tài mà thôi!”.
Ánh mắt sâu lắng của cậu lạnh đi, ngón tay lướt qua tám người ở phía trước, đầu ngón tay có mầm lửa nho nhỏ đang nhảy múa.
“Hôm nay, các người đều phải chết ở đây!”.
“Nhà thờ Thánh Thành này sẽ là nơi chôn thây của các người!”.
Cậu dứt lời, mặc kệ phản ứng của tám người, ra tay trước, đánh một quyền từ xa.
Một quyền của cậu giống như cuồng long rời biển, vang tiếng rồng gầm chấn động đất trời. Đám đông bên dưới chỉ nhìn thấy bóng hình rồng màu vàng lướt qua, vẫy vùng trên không trung.
“Hừ!”.
Gulagas tính tình điên cuồng nhất ôm thùng gỗ khổng lồ, giống như đang ôm một món đồ chơi loại nhỏ, xông thẳng về phía trước. Rượu nho trong thùng được ông ta nốc vào miệng, sau đó phun ra.
Rượu nho màu tím đen hóa thành màn nước rơi thẳng xuống, ngưng tụ thành một bức tường kiên cố, muốn ngăn chặn một quyền của Diệp Thiên.
“Gào!”.
Bóng rồng màu vàng lao thẳng tới, đâm mạnh vào màn nước. Mặt ngoài màn nước hơi dao động, sau đó bị đánh thủng một lỗ. Bóng hình rồng không hề dừng lại, xuyên thẳng qua nó.
“Cái gì?”.
Gulagas kinh ngạc, theo bản năng đánh ra một quyền, đối chọi trực diện với bóng rồng.
“Ầm!”.
Một quyền này ông ta đã dùng hết tám thành chân nguyên trong cơ thể, nhưng khi đối chọi với bóng rồng, ông ta lại cảm nhận được một luồng sức mạnh dời núi lấp biển trút xuống, đẩy ông ta bay lùi lại mấy chục trượng.
“Sức mạnh lớn thật!”.
Ông ta cố gắng đứng vững lại, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.
Một quyền của Diệp Thiên không chỉ xuyên thủng tường nước của ông ta, mà còn đánh bay ông ta ngay trên không. Bây giờ, khí tức trong cơ thể ông ta sôi trào, cả cánh tay gần như tê dại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!