Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1302 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Cậu ta liếc nhìn sang, ánh mắt ngạo nghễ. Bành Lượng nhất thời bị dọa sợ, không dám tiếp lời.
Diệp Thiên ngồi trên ghế sofa, hai mắt híp lại, chuẩn bị lên tiếng thì ngay lúc đó cậu bỗng dừng ánh mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Hửm?”.
Ánh mắt cậu xuyên qua màn đêm, nhìn về phía con hẻm tối đen đầu phố, khóe miệng nhếch lên thành đường cong.
“Bành Lượng, tôi thấy cậu vừa mới nhập hội không hiểu chuyện, nên mới dẫn cậu vào giới thượng lưu ở thủ đô!”.
“Có phải cậu vào giới rồi là cảm thấy thân phận mình cao lên, quên mất trước kia cậu bợ đỡ tôi thế nào để vào giới thượng lưu ở thủ đô không?”.
Bành Lượng thay đổi vẻ mặt, nhưng lại không nói được lời nào. Cậu ta bỗng cảm thấy mình thật vô dụng, ngay cả ôn lại chuyện cũ với anh em của mình mà người khác cũng dám ngang nhiên đến gây rối.
Cậu ta nhìn về phía Diệp Thiên, lại phát hiện Diệp Thiên đang nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như không định quan tâm đến chuyện này, khiến cậu ta càng buồn bã trong lòng.
Nghĩ lại từ khi cậu ta quen biết Diệp Thiên đến nay, mỗi lần xảy ra chuyện đều là Diệp Thiên ra mặt giải quyết, mà chỉ cần Diệp Thiên không đứng ra, cậu ta sẽ không làm được gì cả.
Trong phút Bành Lượng thất thần, ở lối lên cầu thang lại có tiếng bước chân vang lên. Một người phụ nữ ăn mặc diêm dúa với bộ váy dài quét đất uyển chuyển đi đến.
“Cậu Lâm, nhiều bạn bè đến đây như vậy mà sao lại đứng cả thế này?”.
Giọng nói cô ta non mềm, không ít người vừa nghe đã cảm thấy nhộn nhạo như có con mèo cào trong bụng, chỉ một cái nhăn mày một nụ cười của cô ta cũng đủ nhen nhóm dục hỏa của đàn ông.
Đây là báu vật cực kì hiếm thấy!
“Chị Hồng!”.
Cậu Lâm nhìn thấy người đến, sâu trong đáy mắt lóe qua dục vọng và tính chiếm hữu, sau đó đã được cậu ta che giấu rất kỹ.
Cậu ta mỉm cười, vẻ mặt lạnh lùng trước kia lập tức thay đổi.
Cô gái ăn mặc diêm dúa được gọi là chị Hồng bước tới, cười tươi như hoa, chỉ liếc mắt qua cô ta đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Cô ta quay sang cậu Lâm, giọng nói chân thành: “Cậu Lâm, nếu đã đến đây uống rượu thì đều là khách quý”.
“Bàn này nhóm của cậu Bành đã đến ngồi trước, mong cậu Lâm nể mặt tôi di chuyển xuống lầu hai, đừng làm mất hòa khí giữa mọi người”.
“Tối nay tôi sẽ miễn phí tiền rượu cho mọi người, cậu thấy có được không, cậu Lâm?”.
Cô ta vừa nói vừa cười, đầy chuyên nghiệp, những nam sinh ở đây đều kích động, ngay cả Bành Lượng cũng không khỏi nhìn thêm mấy cái.
“Chị Hồng đã mở lời rồi, đương nhiên tôi sẽ nể mặt chị”.
Cậu Lâm nở nụ cười lạnh lùng, liếc nhìn Bành Lượng.
“Bành Lượng, chuyện tối nay tôi nể mặt chị Hồng không so đo với cậu, nhưng tốt nhất cậu hãy xác định rõ vị trí của mình đi!”.