“Cái gì, La Võng sao?”
Cố Trường Bình dao động đôi mắt, cho dù tu vi của ông ấy rất cao thì lúc này cũng phải tái mặt.
“Thiên sát địa tuyệt, si mị võng lượng gọi là La Võng!”
La Chiến Uyên lầm bầm, biểu cảm càng lúc càng nghiêm trọng hơn.
Trong thời Chiến quốc của Hoa Hạ, khi bảy nước còn chưa thống nhất thì đã có tổ chức La Võng tồn tại, ngao du giữa cả bảy nước, chuyên giết các đại thần của các nước giống như một lưới mạng nhện vô hình bao trùm cả bảy nước này khiến cho các chư hầu hoảng sợ.
La Võng của thời kỳ Chiến quốc đã bị chôn vùi trong dòng sông của lịch sử, còn La Võng mà La Chiến Uyên nhắc tới chính là một tổ chức sát thủ lâu đời đáng sợ, có lịch sử ít nhất ba trăm năm, lấy theo tên của tổ chức sát thủ thời kỳ Chiến Quốc và tung hoành khắp thế giới.
Đây là một tổ chức cực kỳ bí hiểm. Trong đó có bao nhiêu người, bao nhiêu sát thủ, không ai biết, cho dù là Ám Bộ có nguồn thông tin nhanh nhạy nhất thì cũng không biết rõ về tổ chức này.
So với viện trọng tài uy danh khắp thế giới thì danh tiếng của La Võng rõ ràng là yếu hơn nhiều, nhưng khắp thế giới, thậm chí vô số quốc gia không có ai dám coi thường La Võng. Cho dù là viện trọng tài mạnh như vậy thì cũng rất kiêng dè La Võng, nếu không có chuyện gì thì tuyệt đối nước sông sẽ không phạm nước giếng.
Hàng chục năm trước, từng có ba vị cảnh giới siêu phàm thần phẩm với sức mạnh kinh thiên tới Hợp Chủng Quốc ra uy. Nào ngờ một công ty tài chính của Hợp Chủng Quốc đã treo giải trên mạng sát thủ xã hội và người nhận thưởng chính là La Võng.
Trong vòng có hai ngày, ba vị sát thủ siêu phàm kia đều bị đánh bại ở một nông trại phía bắc Hợp Chủng Quốc. Hiện trường được dọn sạch sẽ, không hề để lại bất kỳ dấu vết gì của việc đã từng chiến đấu.
Chuyện này từng gây chấn động giới võ đạo quốc tế và cũng khiến cho danh tiếng của La Võng truyền khắp giới sát thủ, khiến cho đám sát thủ đều cảm thấy nguy hiểm.
Hơn nữa theo như thông tin tuyệt mật mà Ám Bộ có được thì một trăm năm trước tổ chức La Võng còn từng giết chết cả hơn mười người vương cấp đương thời.
La Võng, là một tổ chức khổng lồ không hề yếu hơn viện trọng tài và cũng đứng hàng đầu thế giới, thâm sâu khó lường.
Giờ đây La Võng lại nhận thưởng để đối phó với Diệp Thiên, chuyện này chẳng phải có nghĩa là Diệp Thiên đang gặp nguy hiểm sao?
“Chúng ta mau thông báo cho Diệp Thiên đi!”
Cố Trường Bình dứt khoát, kiên quyết thì bỗng bị La Chiến Uyên giữ lại.
“Ông Cố, không cần đi nữa!”
La Chiến Uyên khẽ thở dài: “Lập tức nói cho Lăng Diệp Thiên thì sao chứ?”
“Thủ đoạn của La Võng quỷ dị khác thường, chuyên ám sát, giết người không để lại dấu vết, tới và đi không để lại tung tích, chúng ta căng bản không thể nào biết được hành tung của chúng thì ngăn kiểu gì đây!”
“Giờ thì mọi chuyện đều chỉ có thể trông vào Diệp Thiên thôi, có thể vượt qua kiếp nạn này hay không hoàn toàn dựa vào thực lực của cậu ấy!”