Tu vi ông ta siêu việt, đã nhìn thấu hồng trần thế tục, đương nhiên biết cột sáng cao chọc trời này mang ý nghĩa gì. Nó đại diện cho một nhân vật quyền năng tu luyện sức mạnh tinh thần đạt đến đỉnh cao đã ra đời, một nhân vật có thể sánh với vương cấp.
Ngày hôm nay, những cao thủ trên khắp trăm nghìn núi lớn ở quanh đây đều biến sắc, một vài lão quái vật ở ẩn nhiều năm bắt đầu rục rịch.
“Gào!”.
Bên dòng suối nhỏ, vô số nước suối được sự dẫn dắt của bóng hình rồng, Diệp Thiên động tâm niệm, một con rồng nước nổi lên, lượn quanh người cậu.
“Vù!”.
Trong lúc Diệp Thiên hít thở, nó bỗng biến mất tại chỗ, khi nó xuất hiện lại lần nữa thì đã ở cách xa mấy trăm trượng.
Di chuyển trong chớp mắt!
Ở mảnh đất được sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên bao phủ, cậu có thể huyễn hóa thân hình trong một ý niệm, tùy ý di chuyển, có thể gọi là một ý nghĩ vượt nghìn dặm chân chính.
“Vù!”.
Diệp Thiên thở ra một luồng khí đục, sức mạnh tinh thần bao phủ xung quanh chậm rãi lan ra, ánh mắt cậu trở nên vô cùng thâm sâu khó hiểu, giống như đã trải qua luân hồi.
Cuối cùng cậu cũng đã bước vào cảnh giới quy nguyên.
Nhìn cây cỏ xung quanh, ánh mắt Diệp Thiên lộ ra vẻ vô cùng tha thiết và thương yêu. Bước vào cảnh giới quy nguyên, tâm tính cậu cũng có sự thay đổi tương ứng. Bây giờ, mọi sự vật trên thế giới lọt vào mắt cậu đều mang lại cảm nhận rất khác, cậu chưa bao giờ cảm thấy sự vật trên thế giới này thú vị như vậy.
“Đây chính là cảnh giới quy nguyên sao?”.
Gương mặt Diệp Thiên trở nên ấm áp hơn, bớt lạnh lùng hơn. Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể cũng vì sức mạnh tinh thần tăng vọt mà điên cuồng vận chuyển, có xu thế nâng cao một cấp bậc.
Chuyến đi tới đồi núi Bắc Áo lần này, cậu nhận được lợi ích không nhỏ.
“Với tu vi bây giờ của mình, cho dù kẻ gọi là vương cấp thực sự xuất hiện, mình cũng đủ khả năng chiến thắng!”.
Cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể dâng trào, Diệp Thiên nở nụ cười, cuối cùng cũng bớt kiêng dè phần nào về cái gọi là vương cấp mạnh mẽ mà bí ẩn đó.
“Tính ra lần này bế quan đã hơn một tháng, nên về thủ đô một chuyến rồi!”.
Từ khi Hoa Lộng Ảnh chia tay cậu ở Doanh Môn, một mình cậu đến đồi núi Bắc Áo, đến bây giờ đã qua nửa tháng.
Cậu hoạt động gân cốt, chân đạp ánh sáng, cơ thể huyễn hóa bay thẳng lên trời.
Ở Đại học Thủ Đô, Hoa Lộng Ảnh mặc bộ áo xanh ngồi trên bãi cỏ, nhìn hồ nhân tạo tĩnh lặng xuất thần.
Xung quanh có không ít nam sinh ngang qua, đều bị phong cảnh người đẹp trước mắt chinh phục.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!