Tất cả mọi người im lặng, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên. Chốc lát sau, trong mắt mười hai vị Trưởng thẩm phán đều ánh lên lửa giận.
“Diệp Lăng Thiên, hôm nay bọn ta sẽ cho cậu biết sự đáng sợ chân chính của viện trọng tài!”.
Poru thay đổi ánh mắt, đạp chân, một quyền nữa đánh xuống. Quyền sau đẩy quyền trước, chồng điệp lên nhau, đè xuống Diệp Thiên.
Diệp Thiên đạp chân ra sau nửa bước, vẫn dùng một ngón tay đón đỡ. Hai luồng sức mạnh hung hãn đối chọi giằng co, xé rách hư không.
Đúng lúc đó lại có một người bay ra, áo quần trên người bị sức mạnh thổi tung lên, từ bên sườn đánh về phía Diệp Thiên với tốc độ vượt trên tốc độ âm thanh.
“Thiếp Sơn Kháo!”.
Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, không gian xuất hiện những gợn sóng. Ông ta nghiêng một bên người tông đến, giống như một bức tường khổng lồ vô hình hiện lên trên không trung.
Đây cũng là một cao thủ luyện thể, tên là Ike, rất lâu về trước đã thành danh ở vùng Bắc Phi, từng dùng xác thịt chặn một xe chuyên dùng chở hàng chạy nhanh như tên bắn. Mỗi một bộ phận trên người ông ta đều hóa thành vũ khí cứng rắn, với cú tông này đủ khiến một vị siêu phàm thần phẩm nát người.
“Thú vị!”.
Diệp Thiên khẽ cười thành tiếng, bỗng giơ bàn tay lên, chỉ lực của cậu tăng vọt, nâng hai luồng quyền kình lên từ xa.
Cơ thể cậu được giải phóng lập tức giậm chân, cũng nghiêng bả vai về phía trước, đâm về phía Ike.
Hai người vai đối vai, va chạm trực diện với nhau.
“Ầm ầm!”.
Tiếng động rung trời vang lên, giống như núi Bất Chu đổ sụp. Vô số vách núi xung quanh khe núi nổ tung bay lên trời, một gợn sóng năng lượng vô hình lan ra, hình thành dị tượng tầng mây chuyển động.
Cách xa xa đồi núi Bắc Áo, vô số người dân bản địa nhìn thấy bầu trời xuất hiện dị tượng, thế là đồng loạt quỳ xuống một cách thành kính, tưởng rằng thần núi hiển linh.
Ở trên đồi núi Bắc Áo, trận chiến kịch liệt giữa Diệp Thiên và mười hai Trưởng thẩm phán chỉ vừa mới bắt đầu.
“Rầm”.
Trong không trung vang lên một âm thanh động trời, luồng không khí siêu mạnh đẩy ra các phía, hình thành dòng gió lớn cuốn khắp không gian, mặt đất bị xới tung, không ngừng tạo thành vô số khe rãnh.
“Phụt!”.
Trước ánh mắt của tất cả mọi người, một bóng người lùi mạnh bắn ra, máu tươi phun tung tóe, cứ thế lùi sau hơn mười trượng, chính là Ike.
“Vù!”.
Phía trước Ike một bóng người lướt tới, chính là Diệp Thiên, khi Ike còn chưa đứng vững, một chân cậu chĩa xuống, giống như cú đạp thiên thần, đạp thẳng vào ngực Ike.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!