Lời vừa dứt, hai tay ông ta liền kết ấn.
“Nổ!”
Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân này của ông ta được chia thành hai tầng công kích, tầng thứ nhất là Trấn, tầng thứ hai là Nổ!
Bên trong Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân ẩn chứa sức mạnh ánh sáng cực kỳ tinh khiết, một khi bị ông ta thúc đẩy cho nổ, có thể nói khả năng hủy hoại lên đến mức nghiền nát tất thảy, ngay cả một siêu phàm thần phẩm đỉnh cao, nếu như bị bắn trúng thì cũng sẽ trọng thương, còn nếu tiếp xúc gần với vụ nổ, ông ta tin chắc, kể cả có là sự tồn tại siêu phàm thần phẩm cực kỳ mạnh kia cũng có khả năng cực lớn sẽ bị tiêu diệt.
Giờ phút này, tay Diệp Thiên vẫn đang chặn lấy vòng sáng kia, một khi Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân bị ông ta cho nổ tung, vậy thì nhóc con đó sẽ bị uy lực của vụ nổ nuốt chửng.
“Hử?”
Thế nhưng, dù chữ “Nổ” kia đã được thốt ra, mà Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân lại chẳng có chút phản ứng nào. Rivers nheo mắt, cảm thấy khó hiểu, ông ta chợt nhận ra mình đã mất đi quyền điều khiển Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân mất rồi.
“Tôi bảo chứ, công kích của ông còn chưa thấy đâu kìa”.
Diệp Thiên khẽ cười nhạt, đột nhiên dồn lực đẩy tay ra.
Chiếc vòng khổng lồ kia lập tức bay ngược về sau, tốc độ còn nhanh hơn cả trước đó, đánh thẳng về phía ba vị trưởng thẩm phán.
“Cái gì?”
Sắc mặt của cả ba hoàn toàn thay đổi, không một ai ngờ tới chuyện Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân của đại sư tinh thần lực số một Jessifer lại bị Diệp Thiên nắm trong tay, đối phó ngược lại bọn họ.
“Hừ!”
Thánh Thương Jessifer hừ lạnh một tiếng, thương ánh sáng liền được phóng ra, chỉ trong giây lát, ông ta đã đâm tổng cộng 36 nhát. Mỗi thương đâm ra đều ẩn chứa sức mạnh cường hãn, chúng hiển hiện trong không trung, ấn chặt Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân vào chỗ vách tường.
Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân chỉ khẽ rung nhẹ, sau đó lại một lần nữa lao về phía bọn họ, cứ như thể chưa từng chịu chút ảnh hưởng nào.
Orianna bên cạnh cũng chuẩn bị xuất thủ chặn Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân kia lại, nhưng đúng lúc này, Rivers lại chú ý tới động tác của Diệp Thiên.
“Không ổn, rút mau!”
Ông ta hô to, cả người lùi nhanh lại, hai kẻ kia cũng nhanh chóng phản ứng mà lùi thật nhanh, nhưng suy cho cùng vẫn chậm mất một bước.
“Nổ!”
Diệp Thiên khẽ cất lời, thu tay lại, Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân đã ầm ầm nổ tung ngay lúc đám người kia còn chưa kịp rút lui.
“Ầm!”