“Anh muốn gặp người nắm quyền cao nhất trong Song Tu Tông của chúng tôi?”.
Thiếu chủ Song Tu chớp mắt, hai hàng lông mày nhíu lại.
“Tổ phụ, tổ mẫu của tôi bây giờ đang bế quan trong căn nhà đá ở bên ngoài, không tùy tiện gặp khách, muốn gặp họ thì không dễ đâu!”.
Giọng nói của cô ta mang vài phần lạnh lùng, đây là cô ta đã nể mặt Hoa Lộng Ảnh mà nói năng lịch sự nhất có thể rồi, nếu không người khác vừa đến đã nói muốn gặp bậc tổ của cô ta, cô ta đã nổi cơn tức giận rồi.
“Bế quan sao?”, Diệp Thiên nhếch miệng cười, sức mạnh tinh thần của cậu lúc này tuy không quá mạnh, nhưng cũng vượt lên trên phần lớn võ giả ở cảnh giới siêu phàm, cho dù là một vị siêu phàm thần phẩm, cũng chưa chắc có thể sánh ngang được với cậu.
Khi cậu đến Song Tu Tông, sức mạnh tinh thần đã thăm dò qua, cảm nhận được sự tồn tại của hai vị võ giả cảnh giới siêu phàm, hơn nữa hai người này đang ở gần đây.
Cậu đang định tiếp tục lên tiếng, Hoa Lộng Ảnh lại nhìn cậu với vẻ quở trách.
“Anh Thiên, hôm nay là ngày Uyển Nhi chọn rể, hay là chờ sau khi đại hội kết thúc, chọn ra được chồng của Uyển Nhi rồi hãy hỏi, cũng không cần gấp ngay bây giờ đúng không?”.
Diệp Thiên sờ lên mũi, thực sự không có hứng thú với đại hội chọn rể của Song Tu Tông, nhưng nếu Hoa Lộng Ảnh đã lên tiếng rồi thì cậu chỉ có thể gật đầu, chứ không cố hỏi tiếp.
“Hừ!”.
Thiếu chủ Song Tu dù sao cũng mới thành niên, tuổi tác chưa lớn, hừ một tiếng với vẻ không vui.
“Uyển Nhi, em đừng giận anh Diệp Thiên, anh ấy tính cách vốn như vậy đó, anh ấy cũng thực sự có chuyện quan trọng muốn hỏi các trưởng bối của em mà!”.
Nhìn thấy bộ dạng của cô ta, Hoa Lộng Ảnh mỉm cười giải thích, lại quay sang nhìn Diệp Thiên bên cạnh.
“Anh Thiên, em giới thiệu với anh chút nhé, đây là thiếu chủ của Song Tu Tông, là truyền nhân thiên tài đời này, tên là Thượng Quan Uyển Nhi!”.
Diệp Thiên khẽ gật đầu với cô ta, Thượng Quan Uyển Nhi cũng gật đầu đại, nhưng trong lòng lại vô cùng coi thường.
Anh Diệp Thiên cái chó chết gì chứ, trông Diệp Thiên cũng không lớn hơn cô ta bao nhiêu, hơn nữa cô ta đường đường là thiếu chủ Song Tu Tông, Diệp Thiên dựa vào đâu mà xưng anh em với cô ta chứ?
Nếu không phải Diệp Thiên thân thiết với Hoa Lộng Ảnh như vậy, thì đến tư cách ngồi cùng bàn với cô ta cũng không có, thậm chí còn không có cả tư cách đi vào chỗ ngồi dành cho khách quý của Song Tu Tông.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!