Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

Thời gian Diệp Thiên ở lại thôn không dài, những người này đa số đều lạ mặt, nhưng cậu vẫn mỉm cười đáp lại từng người. Hai người đi xuyên qua thôn, tiến về phía sườn núi cao ở phía sau thôn, nơi đó là mộ của Tiêu Hà.

 

“Ồ? Có người tới trước rồi à?”.

 

Đi đến sườn núi cao, Diệp Thiên lập tức ngẩn người.

 

Trước kia, mộ của Tiêu Hà chỉ là một gò đất nhỏ bình thường, phía trước dựng một tấm bia mộ. Nhưng bây giờ cả khu mộ như được ai tu sửa lại vô cùng tinh tế, xây tường xi măng, trang hoàng cẩn thận tỉ mỉ.

 

Bên cạnh mộ của Tiêu Hà có ba người đang đứng, hai trong số đó khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, hiển nhiên là một cặp vợ chồng. Người còn lại ngoài hai mươi tuổi, là một cô gái xinh đẹp, có vẻ uyển chuyển và điềm đạm.

 

Ba người quét dọn mộ của Tiêu Hà một cách cẩn thận, đang bày đồ cúng lên bàn cúng.

 

Cô gái trẻ tuổi bỗng ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy hai người Diệp Thiên đứng ở không xa phía sau, lập tức thắc mắc: “Các người là…”.

 

Hai vợ chồng trung niên nghe vậy cũng quay đầu lại, vẻ mặt ngạc nhiên.

 

Diệp Thiên nhìn cô gái trẻ tuổi, nở nụ cười.

 

“Chị Tinh, là em, Tiểu Thiên đây”.

 

“Tiểu Thiên?”, cô gái trẻ tuổi hơi sững sờ, lục lọi cái tên này trong kí ức, dường như có chút mơ hồ.

 

Nhưng hai vợ chồng phía sau đã phản ứng lại.

 

“Tiểu Thiên? Là cháu sao? Cháu về rồi à?”.

 

Người phụ nữ trung niên bước nhanh tới chỗ Diệp Thiên, có chút không tin nổi.

 

“Thím ba, là cháu, cháu về cúng bái cô Tiêu”.

 

Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, cúi đầu chào người phụ nữ trung niên.

 

Người phụ nữ trung niên này tên là Vương Quế, là con thứ ba trong nhà. Năm xưa Tiêu Hà bị ông cụ Tiêu đuổi ra khỏi nhà, một mình mang theo bụng bầu đến thôn Vượng Trúc, người quan tâm chăm sóc bà ấy nhất trong thôn này chính là Vương Quế.

 

Diệp Thiên được Tiêu Hà cứu về, ở trong nhà Tiêu Hà. Vương Quế thường xuyên tặng thức ăn áo mặc cho họ, vô cùng quan tâm săn sóc, do đó Diệp Thiên luôn nhớ về bà ấy, âm thầm cảm kích.

 

Nhất là khi nhìn thấy bên mộ Tiêu Hà không có quá nhiều cỏ dại, xung quanh sạch sẽ gọn gàng, rõ ràng là nhờ cả nhà Vương Quế thường xuyên quét dọn, điều này khiến Diệp Thiên cảm động.

 

Người đàn ông trung niên bên cạnh là chồng của Vương Quế, Ngô Xuân Phúc. Cô gái trẻ tuổi cũng có chút thân thuộc với Diệp Thiên, mấy năm trước từng hay chơi chung với nhau, là con gái cả của hai người, Ngô Duyệt Tinh.

 

“Đúng là Tiểu Thiên này!”.

 

Vương Quế nghe cách xưng hô của Diệp Thiên thì không còn nghi ngờ gì nữa, vỗ vai cậu.

 

“Ôi, thằng nhóc này, năm trước mới vừa về, đi một cái là hơn một năm không thấy bóng dáng đâu. Bây giờ cuối cùng cháu cũng về rồi, còn dẫn theo cô gái xinh xắn thế này về!”.

 

Bà ấy hơi dừng lại, ánh mắt lóe sáng.

 

“Haizz, tiếc là cô Tiêu của cháu không nhìn thấy”.

 

Diệp Thiên âm thầm thở dài, khẽ gật đầu với Hoa Lộng Ảnh, hai người cùng thắp ba nén nhang, kính cẩn quỳ xuống trước mộ Tiêu Hà.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!