Ngay lúc ông ta vừa nói xong, lốc xoáy khí trên đỉnh đầu đã ầm ầm phát nổ, hóa thành nguyên khí đất trời tinh khiết cô đọng nhất, nhanh chóng rót vào đỉnh đầu ông ta.
Lúc này, khí thế của ông ta tăng lên với tốc độ vô cùng đáng sợ, gần như tăng cao mấy cấp bậc chỉ trong chốc lát.
Diệp Thiên đứng cách ông ta mười mấy trượng, có thể cảm giác được rõ ràng dù là chân khí, tinh thần hay xác thịt của Trương Chí Lăng đều đã tăng vọt về chất.
Nếu nói trước kia có thể hình dung Trương Chí Lăng như chiếc xe con bình thường, thì bây giờ ông ta đã thăng cấp thành siêu xe bản giới hạn trên thế giới, hoàn toàn không thể so sánh.
“Siêu phàm thần phẩm?”.
Giờ phút này, ngay cả Diệp Thiên cũng trở nên nghiêm túc.
Cậu biết siêu phàm có bốn phẩm, mà cậu đã từng giết chết thượng phẩm, lương phẩm, phàm phẩm, chỉ có siêu phàm thần phẩm là chưa từng gặp. Bây giờ, cuối cùng cậu cũng đã nhìn thấy một vị siêu phàm thần phẩm thật sự.
“Đúng là siêu phàm thần phẩm!”.
Bên dưới, con ngươi của Diệp Vân Long chợt co lại, giọng nói mang theo sự kinh ngạc vô cùng.
Thần phẩm là phẩm tướng cao nhất trong cảnh giới siêu phàm. Nghe đồn một khi vào thần phẩm sẽ chẳng khác nào thần tiên trên mặt đất, có thể dẫn dắt nguyên khí đất trời sử dụng cho mình, sức mạnh kéo dài không dứt, không bao giờ cạn kiệt, giở tay nhấc chân là có thể điều khiển sức mạnh đất trời, có thể so với thiên tai địa hiểm.
“Nguy rồi!”.
Vua của nửa thủ đô Hoa Vô Đạo sợ hãi kêu lên, Hoa Lộng Ảnh ở bên cạnh cũng rất lo lắng.
Mặc dù Diệp Thiên đã giết chết mười một vị siêu phàm ở bãi biển Nam Hải, nhưng người mạnh nhất trong số đó cũng chỉ là siêu phàm thượng phẩm.
Cho dù là mười siêu phàm thượng phẩm hợp lại cũng không phải là đối thủ của một siêu phàm thần phẩm. Lúc này, Diệp Thiên đối mặt với một vị siêu phàm thần phẩm, làm sao cậu có thể thắng nổi?
Trên không, ánh mắt Diệp Thiên lóe sáng, nhìn thẳng vào Trương Chí Lăng như được thần linh nhập xác ở phía trước.
“Lần đầu tiên gặp ông, tôi đã cảm thấy ông luôn cố ý áp chế sức mạnh của mình. Hóa ra ông đã bước vào siêu phàm thần phẩm từ lâu, lời đồn không phải là giả!”.
Giọng nói cậu đầy sâu xa, giống như không biết làm sao, lại giống như đang cảm khái.
Trên đỉnh đầu Trương Chí Lăng như có quầng sáng lơ lửng. Ông ta không trả lời Diệp Thiên, chỉ giơ bàn tay hướng về phía Diệp Thiên từ xa xa, sau đó khẽ nắm lại.
“Soạt!”.
Đất trời chấn động, vô số nguyên khí đất trời hội tụ, hình thành dây tơ màu trắng, điên cuồng xao động xung quanh Diệp Thiên.
Cuối cùng, dây tơ màu trắng yên tĩnh trở lại, hiện ra một bản đồ Thái Cực.
Còn Diệp Thiên đã biến mất bên trong bản đồ Thái Cực đó, không thấy bóng dáng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!