Đạo nhân cao lớn chính là Trương Chí Lăng, ông ta cầm phất trần trong tay, phất nhẹ một cái, luồng gió mạnh mẽ càn quét sảnh chính bữa tiệc, thổi bay bàn ghế khắp bốn phía. Dù là khách ngồi trên ghế cũng bị thổi bay cả người lẫn ghế sang một bên.
Giữa Trương Chí Lăng và Diệp Thiên tạo thành một lối đi, cho dù có năm đại tướng cấp bậc như Lương Long Đình bên cạnh, nhưng Trương Chí Lăng lại làm như không thấy, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Diệp Thiên.
“Diệp Lăng Thiên, ra tay đi!”
Ông ta vừa dứt lời, luồng khí lập tức tuôn trào dưới chân giống như tên lửa bắn lên không, trực tiếp bay vào hư không.
Mọi người ngẩng đầu, xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt, bọn họ nhìn thấy một luồng sáng trắng bay thẳng đến chân trời, sau đó hóa thành một bóng dáng mang theo hơi thở sáng rực, chân giẫm trên hư không, chống đỡ cả đất trời.
“Đây…”
Mọi người trong sảnh chính, ngoại trừ Lương Long Đình và mấy mấy vị đại tướng nắm được tình hình, những người xuất thân từ bốn gia tộc võ đạo lớn cũng có thể duy trì vẻ bình tĩnh một chút thì những người khác đều thay đổi sắc mặt, vẻ mặt kinh sợ.
Mặc dù họ biết Giang Hải Thiên và Giang Vũ Dân cung phụng Cận Vô Trần - người bảo hộ nhà họ Giang rất nhiều nhưng bọn họ gần như chưa từng nhìn thấy Cận Vô Trần ra tay, bởi thế thời khắc này, vẻ mặt bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc.
Lương Long Đình và Vương Hướng Hầu đưa mắt nhìn nhau, trong những tư liệu được ghi chép, họ đã tìm ra được thông tin về Trương Chí Lăng.
“Người này hẳn là chưởng môn Võ Đang - Trương Chí Lăng, xếp thứ ba trong bảng xếp hạng sức chiến đấu của thế giới!”
Vương Hướng Hầu gật đầu, giọng nói hơi trầm: “Tướng Diệp xếp hạng năm trên bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới, quả thực không biết kết quả trận chiến này thế nào, chúng ta có cần để quân đội nhúng tay vào không?”
Lương Long Đình suy nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu.
“Đây là trận chiến thuộc về giới võ đạo, là cuộc chiến thuộc về bản thân tướng Diệp, cứ để cậu ấy tự mình xử lý đi!”
“Thân là Tướng Diệp Long Nhận, có được huân chương Bảo Vệ Tổ Quốc, cậu ấy sẽ không thua!”
Vương Hướng Hầu nghe vậy, chỉ gật đầu, ánh mắt mọi người cũng nhìn sang Diệp Thiên.
“Trận chiến này, rốt cuộc vẫn phải đánh thôi!”
Diệp Thiên nhẹ giọng thì thầm, sau đó bàn chân đạp xuống phóng thẳng lên trời, trần nhà làm bằng thủy tinh lập tức bị cậu phá vỡ từ chính giữa, hai bóng người một xanh một trắng, chắn ngang bầu trời, đứng đối diện nhau.
“Tinh Tinh, Diệp Thiên… Rốt cuộc anh ta là người thế nào?”
Ánh mắt Tiết Tử Kỳ nhìn chằm chằm bóng dáng xanh lam trên không trung, vẻ mặt cứng ngắc nói.
“Anh ấy là đế vương mạnh nhất thế giới đương thời!”
Giọng nói Lí Tinh Tinh sâu xa, cô ta biết, trận chiến ác liệt sắp sửa nổ ra rồi.