Ánh mắt Giang Hải Thiên dao động, tuy vẻ ngoài của ông ta bình thản, nhưng trong lòng lại đang che giấu một âm mưu.
Những “người bạn cũ” này tuy tình bạn khá thân, nhưng mỗi người đều là nhân vật nắm quyền ở những nơi khác nhau.
Bình thường ngồi uống rượu nói chuyện, xem kịch nghe nhạc thì được, nhưng nếu muốn điều động bọn họ, có nghĩa là đang tiêu hao mối quan hệ.
Những mối ân tình này, dùng một lần thì sẽ ít đi một lần, tình bạn của ông ta, ông ta vốn muốn chờ đến khi nào nhà họ Giang thực sự đối mặt với kiếp nạn thì mới dùng đến, nhưng không ngờ bây giờ chỉ vì Diệp Thiên mà phải lôi sạch ra.
Ông ta không ngừng hỏi bản thân, dùng nhiều quân át chủ bài như vậy, chỉ để báo thù cho hai đứa cháu nội thì có đáng không.
Ông ta trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng gạt những suy nghĩ kia đi, ánh mắt lóe lên vẻ kỳ lạ.
“Vũ Dân, con thay bố đi liên hệ bọn họ đi, lấy danh nghĩa của bố!”.
“Để đảm bảo tuyệt đối không bị sai sót, bố vẫn còn một chuyện khác cần làm!”.
Giang Vũ Dân cảm thấy hơi thắc mắc, chỉ thấy Giang Hải Thiên lôi một chiếc lệnh bài từ trong áo ra, bên trên khắc một bản đồ Thái Cực âm dương tinh xảo.
Chiếc lệnh bài này là do Cận Vô Trần tận tay giao cho ông ta khi Cận Vô Trần trở thành bảo hộ cho nhà họ Giang.
Ông ta cất lệnh bài lại, nói lớn!
“Chuẩn bị xe cho bố đến núi Võ Đang!”.
Núi Võ Đang là thánh địa của đạo giáo Trung Quốc, còn được gọi là núi Thái Hòa. Vào thời xưa cũng từng được gọi là Thái Nhạc, nằm ở Tương Bắc và được coi là thắng cảnh vô song, núi tiên số một thiên hạ.
Người tài của núi Võ Đang xuất hiện lớp lớp, từ thời cuối nhà Minh thì núi Võ Đang đã trở thành đỉnh núi cao nhất, và xuất hiện một cao nhân đạo gia thực thụ ở đây, được người sau gọi là Tam Phong Chân Nhân.
Tam Phong Chân Nhân tu vi siêu quần, thống lĩnh cả một thời đại. Không một phương nào là không phục ông. Thái Cực Quyền cổ cũng được truyền từ đời này sang đời khác cho tới ngày nay, trở thành một quyền pháp mà già trẻ gái trai đều học được, phổ biến khắp thiên hạ.
Phía trước núi Võ Đang đã sớm trở thành nơi mà Bộ Du lịch khai phá, trở thành nơi thăm qua của khách du lịch từ khắp nơi của Hoa Hạ, đông như trẩy hội.
Nhưng do phía trước núi quá huyên náo mà có ba chiếc xe Jeep gắn biển thông dụng đã đi thẳng ra sau núi.
Danh thắng núi Võ Đang có 72 đỉnh, 36 hang, 24 khe, 11 động, 3 đầm, 9 suối, 10 ao, 9 giếng. Mấy chiếc xe quân dụng này lại lao thẳng tới vị trí của 72 đỉnh núi kia.
Người đời chỉ biết Thái Hòa Cung và Kim Điện của núi Võ Đang mà không biết tại vị trí trung tâm của 72 đỉnh kia còn có một tiểu cung nhỏ gọi là Võ Cung.
Ở đây mới chính là mật địa được tôn sùng nhất của các đệ tử Võ Đang.
Chiếc xe Jeep chạy tới lưng chừng núi thì phía trước không còn đường nữa. Mấy chiếc xe dừng lại, một ông cụ mặc đồ quân nhân từ trên xe bước xuống. Đó chính là Giang Hải Thiên.
Giang Hải Thiên dẫn theo vài người cảnh vệ men theo con đường nhỏ trong rừng đi tới đỉnh núi cao nhất.
Đi tới gần đỉnh núi, phía trước chỉ có vách đá, không còn đường đi nào nữa thì mấy cảnh vệ tỏ ra dũng cảm, định đu theo vách đá nhưng Giang Hải Thiên chỉ xua tay, lấy từ trong người ra một lệnh bài hình thái cực hét lớn.
“Giang Hải Thiên nhà họ Giang ở thủ đô, mang theo lệnh bài Thái Cực, tới bái kiến chưởng môn Võ Đang, mong được gặp mặt!”
Mặc dù ông ta đã hơn bảy mươi nhưng giọng nói vẫn rất đanh thép. Âm thanh vang vọng giữa các đỉnh núi mãi không dứt .
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!