Rivers nói ra ba từ, sau đó ông ta thuật lại trận chiến ở vùng biển Phía Nam của Diệp Thiên
“Lại là thằng nhóc đó à!”, giọng nói lạnh lùng trong bóng tối vọng tới. “Giết chết cả hai mươi người của viện trọng tài, trong đó còn có cả bảy trọng tài viên, năm trọng tài viên tinh anh. Thằng nhóc Hoa Hạ này to gan thật đấy!”
“Viện trọng tài chưa cử cao thủ thực thụ tới chinh phạt nó thì nó tưởng mình là nhân vật tầm cỡ, xấc xược không thèm kiêng dè thật đấy à?”
Thêm vài tiếng hừ giọng vang lên. Diệp Thiên – kẻ mạnh uy hiếp khắp thiên hạ mà non tơ không khác gì búp bê thông qua lời nói của những người này. Bọn họ dường như không hề bận tâm.
Rivers đứng dậy, nói với vẻ âm u: “Tôi đã chuẩn bị triệu tập trọng tài viên mạnh nhất đi tới Hoa Hạ để tiến hành vây giết Diệp Lăng Thiên rồi, không biết Vương Thượng có thêm chỉ lệnh gì không ạ?”
“Vây giết sao?”
Một giọng cười nhẹ trong bóng tối vang lên, cũng không biết là ai đã lên tiếng trong số mười sáu người kia.
“Rivers làm hơi quá rồi đấy!”
“Chỉ là một tên Diệp Lăng Thiên không đủ tư cách để viện trọng tài chúng ta cử những người hàng đầu đi vây giết!”
Giọng nói vang vọng trong bóng tối vô cùng chắc chắn.
“Rivers, hủy bỏ lệnh vây giết đi. Chuyện của Diệp Lăng Thiên, hãy dùng cách khác giải quyết!”
“Mặc dù viện trọng tài trấn áp thế giới nhưng dù sao cũng chìm quá lâu rồi. Giờ Diệp Lăng Thiên nổi lên như cồn, còn được xếp vào bảng xếp hạng cao thủ, nếu như chúng ta dùng thực lực đàn áp thì làm sao có thể trở thành kẻ mạnh nhất được đây!”
“Đừng quên, chúng ta còn có con của thẩm phám, tính ra người đó cũng sắp thức tỉnh rồi.
Rivers nghe thấy vậy thì biểu cảm bỗng thay đổi.
“Con của thẩm phán sao?”
Ông ta khẽ dao động, sau đó liếc nhìn vào bóng tối. Ở đó có những chấm nhỏ, nhìn kỹ thì có thể thấy một dụng cụ trong suốt được bao bọc với chất dinh dưỡng và máu.
Trong dụng cụ đó là một người thanh niên lõa thể đang nhắm mắt ngủ. Thế nhưng mí mắt người này khẽ cử động, giống như có thể tỉnh dậy bất cứ khi nào.
Một giọng nói khác từ một ngai vàng khác truyền tới.
“Rivers, chuyện của Diệp Lăng Thiên để cho người con của thẩm phán giải quyết đi!”
“Người này sẽ lấy Diệp Lăng Thiên làm bàn đạp và ngự trị thiên hạ!”
Trong cái dụng cụ đó, có một người thanh niên lõa thể để lộ ra những thớ thịt rắn chắc.
Toàn thân người này được ngâm trong dung dịch và máu. Máu dường như được hấp thụ bởi da của người này và rồi được bài tiết ra ngoài, không ngừng tuần hoàn và lặp lại.
Người thanh niên có khuôn mặt tuấn tú tới mức kỳ dị. Chỉ có đôi mắt là đang nhắm, nhìn giống như không còn tri giác.