Mặc dù tiền mặt bằng Lâm Tuấn không mất một đồng nào, tất cả đều được bố con nhà họ Trương tài trợ, nhưng Lâm Tuấn vẫn vô cùng khốn đốn!
Trước tiên là tiền mua dược liệu cũng mất một khoản, sửa sang lắp đặt cũng tốn một khoản kha khá, tiền riêng của Đường Tịnh Nghi đã bị Lâm Tuấn tiêu mất hơn một nửa, số tiền còn lại cũng chỉ đủ để mua thêm một ít thuốc thang, còn về các dụng cụ máy móc khám bệnh Lâm Tuấn không thể gánh được thêm nữa.
Nghèo quá!
Vì vậy cho nên Lâm Tuấn không hề do dự, phi thẳng xe đến Đường Vân Quán, một là để xem xem số dược liệu đã đặt chuẩn bị đến đâu rồi, hai là tiện đường đến khám bệnh cho con gái của ông chủ Đường Vân Quán.
Giảm hai mươi phần trăm cũng không phải nhiều những được chút nào hay chút ấy, cho dù chỉ là giảm được hai mươi phần trăm tiền dược liệu cũng tiết kiệm cho Lâm Tuấn một khoản tiền, tích tiểu thành đại, rồi sẽ đến lúc anh có tiền mua máy móc thiết bị chữa bệnh.
Kiến tha lâu cũng đầy tổ, các cụ dạy là cấm có sai.
Một triệu cũng nhiều đấy, vậy mà quay đi quay lại đã chẳng còn đồng nào…
Lâm Tuấn thầm nghĩ.
…
Trong lúc Lâm Tuấn đang lái xe đến Đường Vân Quán thì có một đám côn đồ vạm vỡ xăm đầy mình nghênh ngang bước vào phòng khám sắp hoàn thiện của Lâm Tuấn.
Đám côn đồ mỗi người cầm một thanh sắt hoặc là một cái gậy bóng chày, dáng vẻ hung tợn, nhìn là biết không phải chuyện tốt lành gì.
Lúc này nhân viên vẫn đang chăm chỉ làm việc thì đám côn đồ này xông vào làm bọn họ hết hồn, sau khi thấy đám côn đồ này tên nào tên nấy vạm vỡ, chắc chắn đến đây với mục đích xấu nên bọn họ sợ hãi trốn vào một góc.
Nhưng vẫn có mấy người can đảm đứng im, khuôn mặt sợ hãi nhìn hai tên côn đồ trước mắt, run rẩy hỏi: "Mấy, mấy người là ai? Đến đây làm gì!"
"Đến đây làm gì? Hừ…"
Một tên côn đồ vạm vỡ lạnh lùng nhìn qua phòng khám sắp được hoàn thành, hừ một cái rồi nói: "Ai là người phụ trách ở đây? Ông chủ của phòng khám này là ai? Bảo nó ra đây nói chuyện với tao…"
Mấy nhân viên tu sửa đưa mắt nhìn nhau lùi lại một bước rồi mới lên tiếng.
"Ông chủ không có ở đây, anh, anh có chuyện gì thì để hôm khác đến, rồi bàn bạc với ông chủ sau…"
Nghe thấy vậy tên côn đồ kia trợn trừng mắt nhìn nhân viên hét lên: "Ông chủ không có ở đây? Vậy thì đập hết chỗ này ra cho ông! Đến lúc đó xem ông chủ có ở đây hay không!"
Trong nháy mắt, hai tên đứng sau tên côn đồ kia nhanh tay đập phá khắp nơi trong phòng khám, căn phòng sắp hoàn thành xong bây giờ lại bừa bãi ngổn ngang như chiến trường.
Toang bịch cheng uỳnh!
Gậy sắt của đám côn đồ đưa qua đưa lại vài đường lập tức khiến căn phòng sang trọng cao cấp tan tành trong một nốt nhạc.
Mấy người nhân viên tu sửa thấy cảnh này lập tức ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!