"Tàn phế rồi?"
Mặc dù trên mặt vẫn tỏ vẻ kinh ngạc, tuy nhiên trên thực tế Lâm Tuấn là người hiểu rõ về tình trạng của Tịch Ngự Hà hơn ai hết, có điều anh vẫn dùng giọng điệu hoài nghi để hỏi chủ tịch Dương.
"Hai ngày trước chẳng phải anh ta vẫn còn ổn sao? Sao đột nhiên lại tàn phế?"
Không thừa nhận!
Có chết anh cũng không thừa nhận Tịch Ngự Hà bị anh làm cho tàn phế!
Cho dù lúc này dù là nhà họ Tịch hay chủ tịch Dương đều biết rõ tình trạng bây giờ của Tịch Ngự Hà có liên quan đến Lâm Tuấn, Lâm Tuấn cũng không thể chủ động thừa nhận chuyện Tịch Ngự Hà bị tàn phế có liên quan đến mình.
Không những không thừa nhận, Lâm Tuấn còn giả vờ không biết gì hết.
Nguyên nhân không liên quan đến anh, chỉ vì hiện nay anh không có đủ năng lực để đối chọi với nhà họ Tịch.
Dù là chủ tịch thành phố hay là nhà họ Đường, thì trên mặt tình cảm vẫn thiên về Lâm Tuấn hơn là nhà họ Tịch, nhưng cuối cùng thiên về cũng không hẳn là hoàn toàn đồng ý, vậy nên Lâm Tuấn không thể xác định nếu như anh thực sự xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Tịch, chủ tịch thành phố và nhà họ Đường sẽ lựa chọn thế nào.
Nói cách khác, Lâm Tuấn không biết chủ tịch thành phố và nhà họ Đường sẽ chọn bên nào giữa anh và nhà họ Tịch.
Nếu chọn anh đương nhiên không thành vấn đề, nhưng nếu chọn nhà họ Tịch...
Đến lúc đó người đã khiến Tịch Ngự Hà tàn phế là anh sẽ không còn đất dung thân ở thành phố Yến Kinh này, có lẽ chủ tịch thành phố và nhà họ Đường khi chọn phe nhà họ Tịch sẽ chẳng làm gì giúp đỡ Lâm Tuấn, còn nhà họ Tịch đứng sau Tịch Ngự Hà sẽ không để Lâm Tuấn sống yên.
Vậy nên Lâm Tuấn nhất định không thể thừa nhận chuyện anh là người khiến Tịch Ngự Hà tàn phế, mà trước khi chưa có chứng cứ chứng minh chuyện này do anh làm, nhà họ Tịch vẫn phải nể mặt chủ tịch thành phố và nhà họ Đường, đương nhiên không dám làm khó Lâm Tuấn.
Chủ tịch thành phố dường như cũng lấy được tin tức gì đó từ nhà họ Tịch, khi nhìn vẻ mặt mơ hồ vô tội của Lâm Tuấn, ông ấy chỉ mỉm cười nhìn anh hồi lâu, sau đó mới tiếp tục nói: "Không biết, Tịch Ngự Hà tự nhiên bị tàn phế thôi..."
"Đầu tiên là một cánh tay, tự nhiên vặn vẹo như bị trúng gió, tạo thành một tư thế vô cùng kỳ quái, cứng đờ đờ, dù có dùng lực lớn đến đâu cũng không nắn lại được, sau đó không biết tại sao, cả người cậu ta mất đi khống chế, bây giờ chỉ có thể nằm trên giường nhờ người khác chăm sóc".
Nghe thấy chủ tịch thành phố nói như vậy, Lâm Tuấn hiểu rõ cây kim của mình cuối cùng cũng cắm đúng vị trí trên người Tịch Ngự Hà, vậy nên mới dẫn đến việc Tịch Ngự Hà bị liệt cả người, không có cách nào dậy nổi.
Lúc đó Lâm Tuấn vội vàng cắm kim bạc lên huyệt vị, huyệt vị đó không phải huyệt vị bình thường mà là huyệt vị cực kỳ quan trọng liên kết trung tâm điều khiển thần kinh với cả cơ thể, bị một kim bạc đâm trúng sẽ dẫn đến việc cả người bị bại liệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!