"Đúng đấy! Tốt nhất là anh mau bỏ Cao thiếu gia ra, nếu không chuyện này không xong với chúng tôi đâu!"
Mấy người phụ nữ và mấy tên đàn ông bên cạnh không thể trơ mắt đứng nhìn Lâm Tuấn rót rượu vào miệng Cao Tường như thế được, nên bọn họ lên tiếng ngăn cản Lâm Tuấn, sau khi thấy Lâm Tuấn dùng thủ đoạn thần bí gì đó khiến Lưu Sơn và Cao Tường bất động thì bọn họ có chút sợ hãi, không dám lại gần Lâm Tuấn.
Nghe mấy người kia nói vậy Lâm Tuấn ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng liếc qua bọn họ, khẽ cười.
"Báo cảnh sát? Hắn bỏ thuốc Tịnh Liên, nếu như có cảnh sát đến thật thì cũng là bắt hắn! Nếu mấy cô cậu không muốn bị liên lụy thì tốt nhất là ngoan ngoãn im miệng vào cho tôi!"
"Anh!"
"Còn nói linh tinh nữa, cậu có tin tôi cho cậu im lặng như bọn họ không?"
Lâm Tuấn chỉ nói nhẹ nhàng một câu mà đám người kia đã sợ khiếp vía, không dám nói thêm nửa lời.
Sau đó, Lâm Tuấn dốc hết ly rượu kia vào miệng Cao Tường trước mặt tất cả mọi người.
Ánh mắt Cao Tường từ hoảng loạn sợ hãi cuối cùng là sự tuyệt vọng vô cùng.
Chính tay hắn đã bỏ thuốc vào ly rượu này.
Kế hoạch ban đầu của hắn là sau khi cho Đường Tịnh Liên uống ly rượu này, đám người trong phòng sẽ giúp hắn giữ Lâm Tuấn lại, sau đó hắn sẽ đưa Đường Tịnh Liên đang mê man rời khỏi đây rồi chiếm hữu cô ta.
Ai mà ngờ được…
Ly rượu thuốc do chính hắn bỏ thuốc đó lại đổ vào đúng miệng mình.
Thuốc có tác dụng rất nhanh, sau khi uống rượu tầm một phút, ánh mắt Cao Tường đã hơi hoảng loạn, hô hấp nặng nề, một số nơi đã có những phản ứng đặc biệt.
Cảnh tượng này đã đủ chứng minh trong ly rượu có thuốc, không cần Lâm Tuấn phải nói thêm điều gì nữa.
"Anh rể…"
Đường Tịnh Liên đơn thuần không ngờ rằng lại có chuyện này xảy ra, lúc cô nhìn thấy phản ứng của Cao Tường, cô ta lập tức tin tất cả những lời Lâm Tuấn vừa nói, trong ly rượu của cô ta thật sự đã bị bỏ thuốc.
Đường Tịnh Liên không nói nhiều mà chỉ im lặng trốn đằng sau Lâm Tuấn.
Bờ vai không được dài rộng cho lắm nhưng lại cho cô ta cảm giác vô cùng an toàn…
Lâm Tuấn cười rồi vỗ nhẹ vai Đường Tịnh Liên, vứt ly rượu trong tay xuống đất.
Choang!
Âm thanh thủy tinh vỡ như một cái búa tạ đập vào suy nghĩ của đám người trong phòng khiến bọn họ hết hồn.
Sau đó Lâm Tuấn lại lạnh lùng nói.
"Các cô các cậu không xứng làm bạn với Tịnh Liên! Nếu lần sau để tôi biết được mấy người dám hãm hại Đường Tịnh Liên thì tôi sẽ cho các người biết thế nào là hối hận đấy!"