Không phải Lâm Tuấn không nghĩ cho Đường Tịnh Liên, nếu anh làm vậy Đường Tịnh Liên sẽ khó tiếp tục chơi với bạn bè, mà ngược lại anh còn cho Đường Tịnh Liên cơ hội cân nhắc lại, Lâm Tuấn nói thẳng sự việc này ra khiến cho buổi họp lớp trở lên căng thẳng.
Bởi vì…
Rất đơn giản, theo cái nhìn của Lâm Tuấn, đám người này không xứng làm bạn với Đường Tịnh Liên.
Hoặc có thể nói, nếu Đường Tịnh Liên tiếp tục làm bạn với bọn họ thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Cứ giữ lại một quả bom nổ chậm thì chi bằng nhân cơ hội này giúp Đường Tịnh Liên cắt đứt mối quan hệ với đám người này.
Mặc dù bị Lâm Tuấn vạch trần nhưng trước mặt Đường Tịnh Liên, Cao Tường không thể thừa nhận được, hắn giả vờ hoang mang, lắc đầu nói: "Hủy bỏ bằng chứng cái gì chứ, anh rể, tôi không biết trong ly rượu kia có thứ gì".
Lâm Tuấn hừ lạnh một cái rồi cầm ly rượu liến lại gần Cao Tường, lạnh lùng nói.
"Thứ nhất, vừa rồi tôi đã nói với cậu rồi, cậu không xứng gọi tôi một tiếng anh rể, thứ hai, nếu Cao thiếu gia cảm thấy ly rượu này không có vấn đề gì thì cậu uống đi, nếu Cao thiếu gia không muốn thì tôi… sẽ đích thân đút rượu cho cậu uống!"
"Đừng đừng!"
Cao Tường bị Lâm Tuấn dọa sợ vội vàng xua tay, sợ hãi lùi lại vài bước.
Cao Tường đảo mắt mấy vòng rồi nhìn sang Lưu Sơn đang đứng im bất động, trong đầu hắn chợt nảy lên một suy nghĩ vội vàng nói.
"Anh trai! Nếu anh thấy ly rượu này có vấn đề thì đương nhiên không thể uống được rồi, nếu ly rượu này thật sự có bỏ thuốc kích dục gì đó thì chắc chắn là tên khốn Lưu Sơn kia làm, không có liên quan gì đến tôi hết!"
Không thể chối cãi mãi, Cao Tường đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Lưu Sơn đang đứng bất động ở kia.
Nhưng đáng tiếc là…
Cao Tường không ngờ rằng Lâm Tuấn không chỉ nghi ngờ anh mà còn chính mắt nhìn thấy hắn đổ một gói thuốc bột vào trong ly rượu của Đường Tịnh Liên, bây giờ hắn muốn chỗi cãi cũng chẳng chỗi cãi được.
Đôi mắt Lâm Tuấn híp lại, dường như anh đã hết kiên nhẫn.
"Nói vậy là Cao thiếu gia không muốn uống ly rượu này! Được thôi, vậy tôi sẽ đút rượu cho cậu uống!"
Dứt lời, Lâm Tuấn giơ tay lên định rõ rượu vào miệng Cao Tường.
Cao Tường đâu thể trơ mắt nhìn Lâm Tuấn rót rượu vào miệng mình, thấy Lâm Tuấn định làm thật, hắn lập tức lùi về sau mấy bước rồi nhìn Lâm Tuấn có chút sợ hãi.
"Anh, anh định làm gì?"
"Làm gì?"
Lâm Tuấn hừ lạnh một cái, vung vài cây kim bạc vào người Cao Tường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!