"Mày không tự nhìn bản thân mày xem, anh em đánh cho nó tỉnh ra để nó biết rằng thế nào là lấy trứng chọi đá!"
Tên đàn ông đầu trọc gào ầm lên, sau đó ba tên cùng xông vào đánh Lâm Tuấn.
Thấy ba tên to con xông tới, Lâm Tuấn không hề hoảng loạn mà còn rất ung dung, thậm chí còn quay sang nói với Đường Tịnh Nghi: "Người đẹp! Lát nữa thưởng cho anh một cái hôn ngọt ngào nhé?"
"Anh!"
Khuôn mặt lạnh lùng của Đường Tịnh Nghi lại một lần nữa tan chảy, nghe thấy Lâm Tuấn trêu chọc cô đỏ ửng mặt nhưng vẫn lo lắng cho Lâm Tuấn: "Anh cẩn thận đấy, đừng để bị thương!"
Cuộc hội thoại của Lâm Tuấn và Đường Tịnh Nghi là một sự chế nhạo đối với ba tên to con kia, Đường Tịnh Nghi tỏ vẻ quan tâm Lâm Tuấn lại càng khiến bọn chúng tức điên lên, bọn chúng lại càng hung dữ hơn.
Khuôn mặt Lâm Tuấn cũng chuyển từ vẻ đùa cợt sang nghiêm túc, anh nhanh chóng rút vài cây kim bạc ra rồi phi vào mặt tên đầu trọc.
Trên cơ thể con người có rất nhiều huyệt đạo trí mạng, mà những huyệt đạo này đa số đều nằm ở phần đầu, Lâm Tuấn biết không dưới mười huyệt đạo trên phần đầu khiến con người lập tức bị phế trong vòng một nốt nhạc, cho nên nếu như muốn phế một ai đó nhanh nhất thì tấn công vào phần đầu là sự lựa chọn tốt nhất.
Đám đầu chọc kia cố ý làm khó Đường Tịnh Nghi nhưng tội không đáng chết, Lâm Tuấn cũng sẽ không ra tay quá nặng với chúng, anh chỉ khiến chúng mất đi sức lực để chiến đấu.
Thấy Lâm Tuấn vung kim bạc ra nhưng tên đầu trọc kia vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng, không hề tránh né đòn tấn công của Lâm Tuấn.
Một tiếng động nhỏ vang lên, kim bạc sáng lấp lánh nhẹ nhàng ghim vào khuôn mặt của chúng.
Kim bạc được sử dụng trong châm cứu rất nhỏ, khi cắm lên mặt chỉ có cảm giác nhưng muỗi đốt thôi, tên đầu trọc sờ lên mặt mình, hắn bỗng cảm thấy hoa mắt chóng mặt, hét lên một tiếng rồi ngã xuống.
Hai tên còn lại cũng đứng ngây ngốc…
“Vậy thì phiền Trương đại ca rồi...”
Mỉm cười giao ba tên to lớn trêu chọc Đường Tịnh Nghi cho Trương Lâm Trạch, Lâm Tuấn năm chặt bàn tay nhỏ bé của Đường Tịnh Nghi rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Tuấn và Đường Tịnh Nghi, Trương Lâm Trạch một mình lẩm bẩm.
“Tình cảm giữa bác sĩ Hàn và Đường tiểu thư thắm thiết phết nhỉ...”
“Ba người các cậu ngoan ngoãn một chút cho ông đây! Đúng là mắt mù mà, giữa ban ngày ban mặt mà dám trêu chọc con gái nhà lành, đúng thật là...”
Trương Lâm Trạch khẽ lắc đầu, sau đó giục cấp dưới dẫn ba tên đó đi, đúng lúc này, Trương Lâm Trạch bỗng nhiên nhìn thấy một cái tên khách sạn phong cách trang viên ở cách đó không xa, đó là...
Khách sạn nhà họ Diệp?
Sao bác sĩ Hàn và Đường tiểu thư lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Khẽ nhíu mày, Trương Lâm Trạch nhận ra chuyện này dường như có gì đó không đơn giản...
......