Thay vì nói, Cố Đông đến phòng khám Lâm Tuấn để báo thù cho em trai Cố Nam của mình, chi bằng nói, hắn chỉ đơn giản là đến gặp mặt Lâm Tuấn mà thôi. Quả nhiên, đại thiếu gia nhà họ Cố chưa từng để Lâm Tuấn vào mắt, cũng giống như một đứa trẻ, dù có nghịch ngợm cỡ nào, thì người lớn cũng sẽ không tức giận đến mức dùng mọi cách để đối phó với nó.
Nhiều nhất, chỉ giáo dục nó bằng những cách đơn giản, ví dụ như... đánh một trận?
Cố Đông có vẻ như sẽ không đánh Lâm Tuấn, nhưng thái độ và ánh mắt hắn nhìn Lâm Tuấn lúc này, lại tỏ ra rằng Lâm Tuấn chỉ là một đứa trẻ không nghe lời mà thôi, còn việc hắn làm chỉ là để dạy dỗ đứa trẻ đó.
Đối với Cố Đông, đối phó với Lâm Tuấn chỉ là một việc nhỏ, hắn chưa từng bận tâm về nó.
Cảm giác này khiến Lâm Tuấn rất không vui, nhưng nghĩ đến thân phận của Cố Đông, anh lại đột nhiên có thể hiểu được thái độ của hắn lúc này.
Dù sao anh cũng chỉ là một bác sĩ quèn tại thành phố Yến Kinh nhỏ bé mà thôi, còn Cố Đông thì khác, hắn là đại thiếu gia của nhà họ Cố ở Đế Đô, chỉ cần hắn nói một câu, thì sẽ có vô số người cung kính làm việc cho hắn, tất nhiên sẽ không để Lâm Tuấn vào mắt.
Giống như một con đại bàng bay trên trời vậy, dù có tinh tường đến đâu thì những con kiến bé nhỏ bò trên mặt đất cũng sẽ không lọt vào mắt nó.
Đại bàng không đủ sức đối phó với lũ kiến sao?
Không, tất nhiên là không, chỉ là khinh bỉ mà thôi.
Mà lúc này, một con đại bàng của nhà họ Cố lại lao thẳng về phía Lâm Tuấn.
Trong mắt bọn chúng, Lâm Tuấn chỉ là con kiến nhỏ bé, không đáng chú ý.
Nếu không phải Lâm Tuấn đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ trước sự trả thù sắp tới của nhà họ Cố, thì thủ đoạn hôm nay của Cố Đông đã dồn Lâm Tuấn vào chỗ chết, khiến anh không có cách nào chống trả rồi. Bởi lẽ nếu không ra tay thì sẽ bị Cố Đông và đám đàn em của hắn ta bắt đi, còn nếu ra tay thì sẽ bị quay lại làm bằng chứng quan trọng.
Ngoài việc ngoan ngoãn đi theo Cố Đông đến nhà Cố thì Lâm Tuấn không còn chọn lựa nào khác.
Do đó...
“Anh thắng rồi”.
Lâm Tuấn mỉm cười, cất lại những cây châm bạc trong tay, giang hai tay về phía Cố Đông với vẻ bất lực, tỏ ý mình không có gì trong tay, rồi nói.
“Cố đại thiếu gia có lẽ đã điều ra rất kĩ về tôi nhỉ? Tôi phải công nhận rằng Cố đại thiếu gia giỏi hơn người em Cố Nam của anh rất nhiều, lần này coi như tôi đã thua, hôm nay dù thế nào cũng phải đi với Cố đại thiếu gia đến nhà họ Cố một chuyện rồi...”
Cố Đông mỉm cười gật đầu.
“Đúng vậy, hôm nay dù thế nào anh cũng phải đến nhà họ Cố một chuyến với tôi, vì thế...”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!