"Người đập phòng khám là ai, mấy cậu biết không?"
Nghe thấy vậy, ba người nhìn nhau, im lặng hồi lâu.
"Hử?"
Lâm Tuấn lập tức cảm thấy không ổn, liền nhíu mày.
Lúc này, Chu Lượng tính cách vững vàng nhất mới mở miệng đáp lời Lâm Tuấn.
"Người phá phòng khám của anh là vị thiếu gia lần trước bắt bọn em bắt cóc anh..."
"Vị thiếu gia lần trước bắt mấy cậu bắt cóc tôi?"
Lâm Tuấn nhíu mày suy nghĩ, giờ mới nhớ ra người đó, lập tức kinh ngạc.
“Người cậu bảo là... Diệp Lương Thần của nhà họ Diệp!"
Chu Lượng mặt mày nghiêm trọng gật đầu.
Lâm Tuấn càng không hiểu hơn.
"Hắn? Tại sao hắn lại đưa người đến phá phòng khám của tôi? Chẳng nhẽ bài học lần trước chưa đủ để hắn tỉnh ra à?"
"Thật ra… tên thiếu gia nhà họ Diệp chắc không biết phòng khám đó là của anh mở đâu…"
Chu Lượng hơi do dự một lúc rồi giải thích với Lâm Tuấn.
Vẻ mặt Lâm Tuấn đầy vẻ nghi ngờ, anh chau mày lại suy tư.
"Không biết phòng khám do tôi mở? Ý của cậu là… thật ra hắn không muốn nhắm vào tôi? Vậy hắn đập phòng khám của tôi là gì lý do khác?"
"Đúng vậy".
Chu Lượng nghiêm túc gật đầu, rồi lưỡng lự giải thích với Lâm Tuấn.
"Chuyện là như thế này, sau khi anh Hàn có việc rời khỏi phòng khám, cô Diệp Mộng Tầm người mà lần trước anh băng bó cho đến phòng khám tìm anh nhưng anh không có ở đây, sau khi cô ấy rời đi không lâu thì thiếu gia nhà họ Diệp đưa người tới đập phá phòng khám…"
Bàng Thiên ở bên cạnh cũng tiếp lời: "Đúng vậy, tên thiếu gia nhà họ Diệp đó còn nói cái gì mà cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga, không xứng với em gái của anh ta sau đó anh ta đập phòng khám luôn, anh ta… không hề nhắc đến tên anh Hàn…"
Nghe vậy Lâm Tuấn mới hiểu được những gì đã xảy ra.
"Ý của hai cậu là…cô Diệp Mộng Tầm kia là em gái của Diệp Lương Thần! Cô ấy là người nhà họ Diệp sao?"
Khi đưa ra được kết luận, Lâm Tuấn rõ ràng rất bất ngờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!