Chuyện bất thường ắt có vấn đề, trong ký ức mơ hồ của anh, anh cảm thấy được một cái gì đó không đúng.
Có lẽ là vấn đề liên quan đến mình nên chuyện nhà họ Cố ở Đế Đô đột nhiên không quan trọng nữa.
Lâm Tuấn nhíu mày dò hỏi Trương Thiên Hào: "Chú Trương, chú biết tại sao nhà họ Hàn năm đó rơi vào cảnh sa sút chứ? Hơn nữa sao chú biết cha cháu rất yêu cháu? Nếu như cha cháu yêu cháu thì tại sao lại để cháu đến nhà họ Đường ở rể, chịu biết bao sỉ nhục?"
Từ giọng nói nồng nặc mùi nghi ngờ của Lâm Tuấn, Trương Thiên Hào nhìn Lâm Tuấn, thở dài.
"Chú là bạn lâu năm của bố cháu, vậy nên chú biết ông ấy yêu cháu thế nào, cháu biết vậy là đủ rồi, còn những chuyện khác không cần nhắc lại".
Càng không nói, Lâm Tuấn càng tò mò.
Đằng sau sự sa sút của nhà họ Hàn, rốt cuộc giấu thứ gì.
Có điều nhìn thấy Trương Thiên Hào không muốn nhắc đến chuyện năm đó, Lâm Tuấn cũng không hỏi tiếp.
Anh có thể từ từ tìm hiểu chuyện năm đó.
Chỉ là đột nhiên nghe thấy Trương Thiên Hào nhắc đến nhà họ Hàn, nhắc đến bố mình, Lâm Tuấn cảm thấy hơi tò mò và...
Đau lòng?
Lâm Tuấn không biết cảm giác này đến từ đâu, có điều từ tình tiết kỳ lạ, anh cũng nhận ra được kết cục của nhà họ Hàn cùng bố Hàn Chí Khiêm không hề tốt.
Đời này nếu tôi đã là anh, thì tôi đương nhiên sẽ tìm hiểu rõ ngọn ngành chuyện nhà họ Hàn năm đó rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì...
Lâm Tuấn thầm nghĩ như vậy, sự đau lòng cũng giảm đi nhiều,
Lúc này, Trương Thiên Hào đứng bên đột nhiên chuyển chủ đề.
"Bác sĩ Tiểu Hàn, về giao dịch ban nãy cháu lấy bản thân mình ra để đặt cược, chú sẽ suy nghĩ kỹ lại..."
"Ồ? Vậy chú Hàn nghĩ... nhân tình cháu nợ rốt cuộc có đáng để nhà họ Trương băng qua con nước đục này không?"
Trương Thiên Hào mỉm cười: "Nếu như chỉ là cháu nợ nhân tình, đương nhiên không đủ để nhà họ Trương ra tay giúp đỡ, mặc dù y thuật của cháu rất cao siêu, nhưng bây giờ bệnh của Văn Liệt đã khỏi rồi, không cần tìm thần y khám bệnh nữa".
"Vậy ý của chú Trương là..."
"Năm đó chú nợ bố cháu một ơn huệ, coi như nể mặt bố cháu, lần này nhà họ Trương sẽ ra tay giúp cháu trong lúc cháu cần".
Lại là bố của mình...
Lâm Tuấn càng nghi ngờ hơn, nhưng mặt vẫn không để lộ ra sự nghi ngờ ấy, mà chỉ mỉm cười nhìn Trương Thiên Hào, liên tục nói cảm ơn.
"Vậy thì cháu cảm ơn chú Trương nhiều ạ, từ khi cậu ấm nhà họ Cố xảy ra chuyện đến nay đã là hai ngày, chắc tin tức cũng truyền đến nhà họ Cố ở Đế Đô rồi, nếu như cháu đoán không nhầm, nhà họ Cố ở Đế Đô hai ngày nay đang tìm cách đối phó với cháu, đến lúc đó mong chú Trương chú ý giúp cháu, nếu có tin tức gì, mong chú sẽ kịp thời liên lạc với cháu".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!