Trong một buổi chiều rảnh rỗi Lâm Tuấn liền gọi điện cho anh ta.
“Alo?”
Cuộc gọi được kết nối, một giọng nữ vang lên từ đầu dây bên kia.
Lâm Tuấn khó hiểu cau mày nói: “Chào cô, tôi tìm anh Tịch Ngự Hà”.
Đầu dây bên kia có tiếng nói nhỏ vang lên.
“Ngự Hà, có người tìm anh này, là bạn của anh à?”
Lúc này Lâm Tuấn mới nhận ra có người nghe máy hộ Tịch Ngự Hà, cũng phải thôi, với tình trạng hiện giờ của anh ta chắc không thể nào tự nghe máy được, vừa nghĩ đến điều này Lâm Tuấn liền nhếch miệng cười nhạt.
“Anh là...”
Giọng nói khó hiểu của Tịch Ngự Hà vang lên, rõ ràng anh ta không biết người gọi cho anh ta là một kẻ tàn ác như thế nào.
“Khụ khụ...”
Lâm Tuấn hắng giọng rồi nói: “Tịch thiếu gia, lâu rồi không gặp, dạo này anh khỏe không?”
“Anh là...”
Tịch Ngự Hà sững sờ khi nghe thấy giọng nói của Lâm Tuấn.
Im lặng tầm hai phút, tiếng gào thét vang lên từ đầu dây bên kia.
“Hàn Chí Khiêm! Là mày! Tên khốn nạn! Tao phải giết mày a a a!”
Nhờ Lâm Tuấn mà Tịch Ngự Hà bị tàn phế tứ chi phải nằm bệnh viện hơn một tháng trời, trong suốt khoảng thời gian này anh ta không thể ngồi dậy được, ăn uống đái ỉa đều phải có người chăm sóc, chịu cuộc sống thê thảm như này khiến Tịch Ngự Hà vô cùng hận Lâm Tuấn!
Vì thế Tịch Ngự Hà lập tức trở nên điên cuồng khi nghe thấy giọng của Lâm Tuấn.
Thấy vậy Lâm Tuấn chỉ cười nhẹ rồi nói một câu khiến Tịch Ngự Hà bĩnh tĩnh lại.
“Muốn chữa khỏi bệnh không? Đến phòng khám tìm tôi…”
Lâm Tuấn vừa dứt lời, tiếng gào thét của Tịch Ngự Hà ở đầu dây bên kia lập tức biến mất, trở nên yên tĩnh.
Tịch Ngự Hà im lặng một hồi lâu rồi mới ngờ vực hỏi.
“Anh sẽ chữa khỏi cho tôi?”
Lâm Tuấn không trả lời sự ngờ vực của Tịch Ngự Hà mà lắc đầu khẽ cười rồi tắt máy.
Thông qua câu nói vừa nãy, Lâm Tuấn tin chắc rằng Tịch Ngự Hà sẽ đến tìm anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!