Một tiếng hét lớn vang lên, mấy tên đô con lập tức chắn trước mặt và đằng sau Lâm Tuấn, cùng lúc đó cũng có mấy tên đang xông về phía anh, còn Cố Nam, gã bất động co người đứng sau thuộc hạ, nhìn Lâm Tuấn từ xa.
Cảnh này trong khiến Lâm Tuấn bật cười.
"Anh phải lên đi chứ, bây giờ tôi đưa mình đến trước mặt anh, anh dám ra tay không? Không, anh dám lại gần tôi không?"
Trong tiếng cười lạnh lẽo, hai tay Lâm Tuấn nhanh chóng rút ra mấy cây kim bạc, hung ác phóng vào mấy tên đô con.
Tia sáng lạnh lẽo lóe trên không trung, ào ào cắm trên người mấy tên đô con.
Có điều động tác của mấy tên đô con ấy dường như không bị ảnh hưởng, chỉ thấy bọn chúng nhíu mày, say đó tiếp tục lao lên chỗ Lâm Tuấn.
"Lệch rồi!"
Lâm Tuấn bĩu môi mắng, nháy mắt lại lấy ra một cây kim bạc, vung tay phóng về đám bọn đô con kia.
Trong nháy mắt, trong không khí lóe lên mấy tia sáng khó nhận thấy.
Lần trước sau khi giao đấu với Cố Nam và mười mấy đàn em của hắn, Lâm Tuấn chỉ dùng phương pháp phong huyệt để kéo dài thời gian thôi, sau một khoảng thời gian nhất định, mấy tên đô con kia vốn đang mất đi cảm giác, mất đi khả năng khống chế cơ thể sẽ dần khôi phục.
Tiếc rằng, lần trước mấy tên này đã được nếm thử kỹ thuật phi kim của Lâm Tuấn nên đã phòng bị trước, nhìn thấy Lâm Tuấn vung tay, bọn chúng bất giác né sang một bên, nếu mà né chậm một chút thì giống như sẽ mất mạng vậy, rõ ràng vô cùng cẩn thận.
Vậy nên sau khi Lâm Tuấn phóng ra hai nắm kim bạc, vậy mà không có cây mà vào trúng huyệt vị trên người bọn chúng.
"Thằng nhóc này hình như biết mấy chiêu thức, dùng kim bạc liền có thể khiến cơ thể chúng ta mất đi sức lực! Tí nữa sau khi xông lên chúng ta khống chế hai tay hắn đầu tiên, bẻ gãy cổ tay, khiến hắn mất đi tính uy hiếp!"
Bọn chúng né được hai đợt phi kim liên tiếp, trong lúc lao về phía Lâm Tuấn, có một tên trong bọn chúng đột nhiên hét lớn.
Những người khác ào ào gật đầu, thể hiện sự đồng ý.
Lâm Tuấn lúc nào cũng có thể dùng chiêu phi kim khiến bọn chúng mất đi quyền khống chế cơ thể, bọn chúng cũng khá sợ, vậy nên đương nhiên sẽ cố gắng khiến hai tay anh tàn phế đầu tiên, khiến anh không có khả năng phi kim nữa.
Chỉ là...
Muốn khiến hai tay tao tàn phế...
Thì việc đầu tiên bọn mày phải làm được đó là lại gần tao đã!
Hai mắt Lâm Tuấn lóe lên tia rét lạnh, hai tay liên tiếp cử động, nháy mắt đã phóng kim bạc ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!