Trong phòng bệnh, Đường Tịnh Nghi ngồi lặng yên trước giường bệnh, lẳng lặng nhìn Lâm Tuấn đang hôn mê.
Mấy ngày nay, khi Lâm Tuấn hôn mê, Đường Tịnh Nghi đã gạt bỏ mọi công việc, ngày nào cũng ở bệnh viện chăm sóc Lâm Tuấn, cô y tá Dương Nhược Vũ cũng thỉnh thoảng đến thăm, thấy Lâm Tuấn vẫn nằm hôn mê không tỉnh, thì cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Nhưng khi nhìn thấy Đường Tịnh Nghi ngồi bên cạnh giường bệnh, thì vẻ lo lắng đó liền hoàn toàn biến mất.
Cô không biết Đường Tịnh Nghi rốt cuộc là gì của Lâm Tuấn, nhưng cô có thể nhìn ra mối quan hệ của bọn họ không hề bình thường, bởi vì nhiều ngày nay, Đường Tịnh Nghi đều đến chăm sóc Lâm Tuấn. Mặc dù không có quá nhiều tiếp xúc thân mật, nhưng khi lau người cho Lâm Tuấn thì không tránh khỏi những tiếp xúc cơ thể.
Đường Tịnh Nghi không hề né tránh chuyện này, có thể thấy quan hệ giữa cô ấy và Lâm Tuấn không phải là bạn bè bình thường.
Bố Đường thở dài bước vào phòng bệnh, vẻ mặt lo lắng nhìn Lâm Tuấn đang nằm hôn mê.
“Bố đã bảo cái con bé Tịnh Liên này, đừng có gây chuyện ở bên ngoài, giờ thì hay rồi...”
Đường Tịnh Nghi khẽ thở dài.
“Bố, bố đừng trách Tịnh Liên nữa, nó cũng không cố ý”.
“Không cố ý? Nếu đêm đó nó không đi chơi với tên khốn nhà họ Lưu thì sao xảy ra chuyện này? Nếu Tiểu Khiêm cả đời này không tỉnh lại được thì nó ở đấy mà chăm sóc Tiểu Khiêm cả đời đi!”
Đường Tịnh Nghi vẻ mặt vô cảm nói: “Hàn Chí Khiêm là chồng của con, nếu anh ấy thật sự không thể tỉnh lại, thì con sẽ chăm sóc anh ấy cả đời, không cần gộp cả em gái vào”.
Nói rồi, Đường Tịnh Nghi cười khổ nhìn Lâm Tuấn đang nằm trên giường, khẽ thở dài trong lòng.
Hàn Chí Khiêm ơi Hàn Chí Khiêm, có phải đời này tôi không thể cắt đứt quan hệ với anh không? Hai năm trước, bởi vì liên hôn gia tộc mà không thể không kết hôn với anh, gần đây vừa mới tách ra được một thời gian, thì bây giờ tôi lại phải chăm sóc anh cả đời trên giường bệnh sao?
Chăm sóc anh cả đời cũng không sao cả, nhưng có thể đừng làm theo cách này được không...
Anh mau tỉnh lại đi, coi như tôi cầu xin anh đấy...
Gần đây, trên người Lâm Tuấn đã có những thay đổi rất lớn, Đường Tịnh Nghi đã chấp nhận Lâm Tuấn ở một mức độ nào đó, chỉ là chưa hoàn toàn chấp nhận, nếu mối quan hệ hai người tiếp tục phát triển, việc trở thành vợ chồng thật sự cũng không phải không có khả năng, thế nhưng lúc này, Lâm Tuấn lại...
“Chị, em về rồi”.
Đường Tịnh Liên vẫn phải đi học, vì vậy mỗi ngày vẫn phải đến trường lên lớp, sau khi tan học sẽ quay về phòng bệnh chăm sóc Lâm Tuấn cùng Đường Tịnh Nghi.
Em vợ Đường Tịnh Liên mặc dù trước đấy đối xử với Lâm Tuấn có chút ác ý, luôn thích chế nhạo anh, nhưng thật ra tâm địa không xấu, lần này sau khi Lâm Tuấn vì cứu mình mà nhập viện, Đường Tịnh Liên đột nhiên trở nên rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!