Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

Chương 567: Bẻ gãy tay

 

             Lý Dục Thần quay đầu nhìn người phụ nữ trang điểm đậm đó và chiếc váy xinh đẹp của cô ta, cười hỏi: “Cô định làm gì để tôi đẹp mặt đây?” 

             “Hừ, với loại người như anh thì tôi chỉ cần nói một câu là có thể làm anh mất việc, thậm chí cuốn xéo khỏi Tiền Đường ngay, anh tin không?” 

             “Chỉ vậy thôi à? Tôi còn tưởng cô sẽ nói là cô sẽ lấy mạng của tôi cơ chứ!” 

             Cô gái đó sững sờ, sau đó lại càng giận dữ hơn, cô ta nói: “Đừng tưởng tôi không dám!” 

             Cô ta ra lệnh cho vệ sĩ: “Đánh anh ta tàn phế đi cho tôi!” 

             Vệ sĩ không thay đổi sắc mặt nhìn Lý Dục Thần một cái rồi bước tới chỗ cô gái đó, nói nhỏ: “Thưa cô chủ, hôm nay ngài tới đây để dự tiệc, động tới người của người ta trên địa bàn của chính người ta thì thật không hay”. 

             Cô gái đó cười khẩy, đáp: “Có gì mà không hay? Chỉ là một tên nhân viên quèn thôi mà, phía ban tổ chức làm gì được tôi chứ? Bố tôi đang ở ngay trong đó, cùng lắm thì tôi nhờ bố tôi nói với người ta một tiếng là xong. Chẳng lẽ ở Tiền Đường mà tôi lại không làm gì nổi một thằng nghèo kiết xác hay sao?” 

             Vệ sĩ không nói thêm gì nữa. 

             Cô gái quay đầu liếc nhìn sân khấu ở đằng xa, nói: “Tôi giao lại chuyện ở đây cho anh, tôi vào trong đó trước đây. Không đánh anh ta tàn phế thì đừng tới gặp tôi”. 

             Nói rồi, cô ta xách váy chạy về phía chiếc thuyền hoa bên bờ, kêu to: “Này, mau cho tôi lên thuyền!” 

             Thấy cô gái đó đã lên thuyền, chiếc thuyền hoa chầm chậm đi xa bờ, vệ sĩ khẽ thở dài một tiếng, xoay người nhìn Lý Dục Thần. 

             “Xin lỗi nhé người anh em, cô chủ bảo tôi phải đánh anh tàn phế, anh tự chọn xem mình muốn bị đánh gãy một tay hay là gãy một chân”. 

             “Nếu tôi không chọn cái nào cả thì sao?”, Lý Dục Thần hỏi. 

             Vệ sĩ hơi sững sờ, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng. 

             “Vậy thì tôi sẽ chọn giúp anh”. 

             Nói rồi, anh ta áp sát tới gần, ngón tay khum lại thành móng vuốt, chụp lên vai Lý Dục Thần. 

             Tên vệ sĩ này không muốn đánh chết người nên chỉ sử dụng ba phần mười công lực. Ba phần mười công lực của anh ta là đã đủ để bóp nát xương bả vai của người bình thường rồi. 

             Anh ta không muốn lấy mạng của đối phương, chỉ bẻ gãy một cánh tay xem như hoàn thành nhiệm vụ cô chủ giao cho là được. 

             Thế nhưng anh ta không ngờ rằng, ngón tay của anh ta dường như lại nắm phải một khối sắt, hoàn toàn không thể bóp nổi. 

             Lúc này, tên vệ sĩ mới biết mình gặp phải cao thủ, vội vàng bóp mạnh hơn nhưng dù anh ta đã dùng hết sức bình sinh cũng vẫn không thể bóp nổi xương bả vai của đối phương mảy may. 

             Anh ta định lùi lại để đổi ngón đòn khác nhưng đột nhiên bàn tay của anh ta lại bị hút chặt vào vai của đối phương, không rút về được. 

             Đây là công phu gì vậy? 

             Trong lúc anh ta còn đang thắc mắc thì một lực lớn truyền qua bàn tay anh ta, chạy dọc theo cánh tay tới bả vai. 

             Anh ta nghe thấy một tiếng “rắc” vang lên, sau đó là cảm giác đau như khoan thẳng vào tim. 

             Với mức độ hiểu rõ về cơ thể sau nhiều năm tập võ của bản thân, anh ta cực kỳ chắc chắn xương bả vai của mình đã bị đập nát. 

             Tên vệ sĩ hoảng sợ nhìn Lý Dục Thần, thậm chí quên cả kêu đau. Lúc này, anh ta chỉ cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi. Anh ta chưa từng thấy cao thủ nào giỏi như vậy. 

             Lý Dục Thần rung khẽ một cái, hất tay của tên vệ sĩ ra rồi nói: “Vừa rồi nếu anh bóp mạnh thêm ba phần nữa thì giờ anh đã chết rồi”. 

             Lý Dục Thần nói đầy nhẹ nhàng như thể đây chỉ là chuyện rất đỗi bình thường. 

             Tên vệ sĩ nghe xong ứa mồ hôi lạnh. 

             “Một người chủ như vậy không đáng để đi theo. Hôm nay anh bị gãy một tay cũng coi như là đã có cách để ăn nói thỏa đáng rồi. Đi đi, sau này khi chọn chủ, mắt phải sáng lên một chút”. 

             Nói xong, Lý Dục Thần xoay người đi dọc theo bờ đê ven hồ. 

             Tên vệ sĩ nhìn theo bóng lưng của anh, rõ ràng anh đi rất chậm rãi, chẳng khác gì đang tản bộ nhưng chỉ chớp mắt, anh đã đi tới cuối con đê. 

             Bấy giờ tên vệ sĩ mới biết mình đã gặp phải cao nhân. 

             Anh ta chắp tay lạy bóng người đã biến mất ở đằng xa, lúc này anh ta mới nhận ra một bên cánh tay của mình không còn nhấc lên nổi nữa. Thế nhưng, anh ta vẫn gắng gượng chắp tay bằng được, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán, hai hàm răng run lập cập nói: “Cảm ơn anh!” 

             Sau đó anh ta bỏ đi, đầu không ngoảnh lại. 

             ... 

             Cô gái nhấc chiếc váy kim cương dài xuống thuyền, bước lên thảm đỏ. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!