Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

Chương 486: Giết ông, quá dễ dàng với ông

Mộc đường chủ từ trong tay Thiệu Cư Ông trượt xuống dưới đất. 

Lý Dục Thần nói với Nghiêm Cẩn: “Dìu ông ta lại đây”. 

Nghiêm Cẩn đáp một tiếng, liền đi đến dìu Mộc đường chủ. 

Thiệu Cư Ông nhìn đường máu trên mu bàn tay một cái, không quan tâm đến Nghiêm Cẩn, mà nhìn chằm chằm Lý Dục Thần. 

Cuối cùng đệ tử Âm Sơn bên cạnh hiểu ra đã xảy ra chuyện gì, quát lớn nói: “Dám đánh thương đại trưởng lão của chúng tôi, mọi người xông lên đi!” 

Mười mấy người cùng xông lên. 

Lý Dục Thần đưa tay ra, nắm nhẹ lại. 

“Phụt!” 

Bóng người nổ tan, trong phòng chỉ còn lại một làn sương máu. 

Lý Dục Thần không hề thương tiếc đám đệ tử Âm Sơn này. 

Anh khẽ vung tay, cuốn theo Mộc đường chủ và Nghiêm Cẩn ra ngoài phòng, bảo vệ phía sau mình. 

Thiệu Cư Ông nheo mắt, mặt phủ hàn sương, trên người phát ra sát khí vô cùng vô tận. 

“Cậu đúng là vượt qua dự liệu của tôi, không những tìm được tôi, lại còn đến trấn Lâm Hoang trước tôi một bước. Tôi thừa nhận, cậu rất có đạo hành, chẳng trách Ngô Hiền và Ngô Khắc Mẫn đều chết trong tay cậu, ngay cả đám đạo sĩ của Long Hổ Sơn cũng không làm gì được cậu. Tiếc là, cậu gặp phải tôi, cuối cùng vẫn là con đường chết! Cậu đã tự nộp mạng, tôi đỡ mất công đi tìm cậu”. 

Nói xong liền giơ gậy Ô Long. 

Sương máu khắp phòng bị đầu rồng của cây gậy hút vào, lập tức hút sạch sẽ. 

Sau đó, một tiếng rồng gầm vang vọng trầm bức vang lên. 

Một luồng khí đen từ đầu rồng của gậy Ô Long bay ra, lập tức hóa thành một bóng rồng, lan khắp cả căn phòng. 

Gru! 

Lúc này tiếng rồng gầm vang lên. 

Căn phòng lập tức nổ tung. 

Rồng đen bay lên không trung, xoay tròn trên không. 

Lý Dục Thần ngẩng đầu nhìn bóng rồng khổng lồ, nói: “Tôi biết rồi, hôm đó Tiền Đường thủy triều dâng lên, cuốn đi rất nhiều dân chúng vô tội, thì ra là do ông giở trò”. 

“Hừ, thế thì đã làm sao? Bây giờ cậu còn khó giữ mạng, còn muốn đòi công bằng cho đám người chết trên sông đó hả?”, Thiệu Cư Ông cười lạnh lùng nói. 

“Ông thật đáng chết!”, Lý Dục Thần lạnh lùng nói. 

“Ha ha ha… tôi đáng chết? Vậy cậu đến giết tôi đi! Có lẽ đạo hành của cậu cao hơn tôi, nhưng cậu có thể đánh được một con rồng không? Ha ha ha…” 

Thiệu Cư Ông cười lớn xong, chỉ gậy Ô Long, rồng đen trên trời gầm một tiếng, trực tiếp lao về phía Lý Dục Thần. 

Lý Dục Thần vung cả hai tay, toàn bộ bốn mươi chín cây châm ngũ hành bay hết ra, hóa thành bốn mươi chín đường kiếm quang, vút lên trời. 

Trong tay anh còn giữ một cây châm cuối cùng. 

“Nếu là chân long, đương nhiên tôi kiêng sợ nó ba phần. Nhưng tiếc là của ông chỉ là một con thuồng luồng thôi!” 

Nói xong, liền đưa tay xiên hướng lên trên. 

Bốn mươi chín đường kim quang bay ra không xông về hướng rồng đen, mà nhanh chóng quay lại, toàn bộ bay về trong tay anh, tập trung với vi kiếm ngũ hành cuối cùng, biến thành một thanh kiếm lớn, thân kiếm bắn ra hào quang ngũ sắc chói mắt. 

Lý Dục Thần cầm thanh kiếm, giống như thiên thần giáng xuống. 

Anh vung kiếm chém. 

Một đầu rồng từ trên trời rơi xuống. 

Ầm ầm rơi xuống đất, hóa thành một làn khói đen, biến mất trong ánh ban mai. 

… 

“Làm sao có thể! Làm sao có thể!” 

Thiệu Cư Ông đúng là không dám tin vào mắt mình. 

Đầu rồng rơi xuống không lâu, thân rồng cũng là là rơi xuống, vẫn còn chưa chạm đất, đã biến thành một làn khói đen, biến mất theo gió. 

Thiệu Cư Ông lùi lại hai bước, gần như đổ xuống, chống mạnh cây gậy xuống đất, phụt một tiếng phun ra máu tươi. 

Con thuồng luồng đen này, là lão tổ Âm Sơn năm đó hàng phục, phong ấn vào trong gậy Ô Long, do trưởng lão trong môn kế thừa sử dụng. 

Mấy chục năm nay, Thiệu Cư Ông nuôi dưỡng long hồn, mỗi khi không đủ máu thịt, ông ta còn dùng tinh huyết của mình nuôi dưỡng, tâm ý tương thông với long hồn. 

Bây giờ long hồn vừa chết, tâm hồn của ông ta cũng bị chấn động, ngũ tạng bị thương. 

“Cậu… cậu…”, Thiệu Cư Ông chỉ tay về phía Lý Dục Thần, run run hỏi: “Rốt cuộc cậu là ai?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!