Anh ta cho rằng vừa nãy mình vô tình đắc tội với Tân Tranh, đã mạo phạm Hà Trung Đức, sẽ mất công việc, nhưng không ngờ Tân Tranh không so đo hiềm khích lúc trước mà nói đỡ cho anh ta.
“Anh Tân, chúng ta vào đi?”
Thấy hiểu lầm và sự lúng túng được hóa giải, Hà Trung Đức đề nghị nói, Tô Văn sắp xếp anh ta đưa Tân Tranh đến phòng bảo vệ báo cáo.
‘ừm”.
Tân Tranh gật đầu, sau đó cười nói với bảo vệ: “Anh không được để một tên trộm gây án ở đây đấy”.
“Vâng!”
Bảo vệ nghe xong, bất giác đứng khép hai chân, ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như lúc vào trường quân đội huấn luyện, trả lời âm vang có lực, sau đó cảm kích nhìn Tân Tranh và Hà Trung Đức đi vào sân trường.
“Anh ta… anh ta thực sự đến ứng tuyển bảo vệ sao?”
Bảo vệ nhìn theo mãi, đột nhiên anh ta nhớ đến những gì Tân Tranh nói trước đó, thầm tự hỏi mình với vẻ mặt cổ quái.
Bọn họ đi vào sân trường, Hà Trung Đức đi trước Tân Tranh nửa bước dẫn đường, đưa Tân Tranh đi về tòa nhà hành chính của trường đại học, trong lòng đầy nghi ngờ.
Anh ta thực sự không hiếu, một người có thể khiến Tô Văn đi ra cổng lớn Tô Viên tiếp đón, tại sao phải làm một bảo vệ nhỏ bé của trường đại học Đông Hải.
Nghi ngờ thì nghi ngờ, Hà Trung Đức cũng không hỏi nhiều.
Nhanh tay nhanh chân miệng ngậm chặt, không chỉ là năng lực cần có của thư ký, cũng là năng lực cần có của tài xế riêng của lãnh đạo.
Phòng bảo vệ ở tầng một của tòa nhà hành chính, tổng cộng có năm văn phòng, ba ban.
“Anh Tân, sau khi trưởng phòng Mạnh nhận được chỉ thị của hiệu trưởng Tô, bèn không tham gia cuộc họp sáng nay, ở văn phòng đợi anh”, bọn họ đi vào tòa nhà hành chính, Hà Trung Đức vừa đi, vừa thấp giọng nói với Tân Tranh.
“Xem ra tôi phá trinh hiệu trưởng Tô rồi”, Tân Tranh nghe vậy, không khỏi cười khổ.
Tô Văn làm người chính trực, vô cùng ghét một số tác trong trên quan trường, ngoại trừ chèo lái trường đại học Đông Hải, chủ yếu chuyên tâm nghiên cứu học thuật, được trao bằng tiến sĩ kinh tế học và viện sĩ viện khoa học, có tiềm năng đuổi kịp và vượt qua Thái Sơn Bắc Đẩu ông cụ Tô lĩnh vực kinh tế Hoa Hạ, danh vọng cực cao trong giới học thuật.
Hôm nay, để có thể cho Tân Tranh thuận lợi vào làm việc ở đại học Đông Hải, trở thành một bảo vệ, lần đầu tiên Tô Văn sử dụng quyền lực trong tay, nên mới có cách nói phá trinh.
Nghe thấy câu nói đùa thô tục của Tân Tranh, Hà Trung Đức không dám tiếp lời.
Nói một cách chính xác, anh ta không biết nên tiếp lời thế nào.
Dưới tình hình này, anh ta cảm thấy im lặng là lựa chọn tốt nhất.
Két két!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!