Tân Tranh thở dài, anh không biết phải an ủi Trương Hân Như thế nào nên chí đành rời chủ đề.
“Tôi biết, vì thế tôi không trách ông ấy. Tôi không trách ông ấy hại mẹ tôi bị người ta giết, cũng không oán trách thân phận của ông ấy khiến tôi hết lần này đến lần khác bị người ta tấn công, bât cóc”.
Trương Hân Như cúi đầu nói, cơ thế cô run lẻn, giọng nói hơi nghẹn ngào: “Anh biết không? Có lúc tôi nghĩ rằng liệu có một ngày bố tôi cũng bị người ta giết như mẹ tôi? Mồi lúc điều đó nảy ra trong đầu, tôi đều sẽ hỏi bản thân rằng nếu bố tôi mất rồi thì
tôi phải làm sao đây?’
Nói đến đáy mât Trương Hân Như đỏ lên, cô cố kìm nén nước mắt, sau đó lại khẽ nói: “Chỉ có một đáp án, tôi sẽ chết. Cho dù là kẻ thù của ông ấy hay là những người muốn phân chia tài sản, địa bàn của ông ấy đều sẽ không bỏ qua cho tôi!”
“Cô yên tâm, có tôi ớ đây thì không ai có thế giết được cô!”
Tân Tranh chậm rãi nói, đưa ra lời hứa với Trương Hân Như.
Mặc dù Bách Hùng là một doanh nghiệp lớn được dựng lên bởi tiền “đen” nhưng sau nhiều năm phát triển cũng đã “tẩy trắng” kha khá, những sản nghiệp hợp pháp liên quan đến nhiều lĩnh vực, trong đó văn hóa giải trí, phim ảnh là một trong những chủ chốt.
Ai cũng biết rằng giới giải trí thì không tránh được chuyện phải “đi lại” với giới truyền thông, có nhiều lúc chí cần một bài báo là đã đủ khiến một nghệ sĩ thân bại danh liệt, ảnh hướng đến cả công ty của nghệ sĩ.
Chẳng hạn như câu chuyện chấn động một thời không chỉ ảnh hưởng đến nghệ sĩ mà còn liên lụy
————…….^——– . — ———- « J
đến công ty của người đó.
Theo lẽ thường, những nghệ sĩ có chổ dựa thì truyền thông không dám đưa tin bừa bãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!