Nghe thấy lời của tên đàn em của Hứa Bằng Phi, cơ thế của hai bảo vệ xông qua ngập ngừng dừng bước chân.
“Chắc chắn chúng mày là anh em của hắn, ngoài ra, tao nghe nói, trong số chúng mày có một người là anh em của Vương Hổ? Là ai? Đứng ra cho tao xem mặt”.
Hứa Bằng Phi rất hài lòng với biểu hiện và hiệu quả làm việc của tên đàn em, cười lạnh lùng tiến lên, đi đến bên cạnh Mã Bình, ánh mắt nhìn một lượt đám người Tân Tranh.
“Bỏ cái chân của mày ra”.
Hứa Bằng Phi vừa dứt lời, Tân Tranh liền đứng ra, vừa đi về phía Mã Bình, vừa nhìn tên Khổng Tranh đàn em của Hứa Bằng Phỉ, hoàn toàn coi như Hứa Bằng Phi không tồn tại.
“He, mày đang uy hiếp tao?”
Khổng Tranh cười lạnh lùng, hoàn toàn không coi lời của Tân Tranh ra gì, vẫn dẫm chân lên đầu của Mã Bình.
Uy hiếp sao?
“Soạt!”
Đáp lại Hứa Bằng Phi là một tiếng xé rách không trung.
Tân Tranh tiện tay tóm lấy một chén trà, cố tay rung lên, chén trà hóa thành một luồng sáng trắng vù vù bay đi.
“Phập!”
Chén trà đập mạnh trúng vào khớp xương của Khổng Tranh.
“Rắc rắc!”
Tiếng xương cốt gãy lìa vang lên, chân phải của Khổng Tranh dẫm lên Mã Bình bị gập khúc lại, cả người mất đi trọng tâm, ngửa đầu ngã xuống, hai tay ôm khớp xương đầu gối theo bản năng.
“Ách…”
Cảnh tượng xảy ra đột ngột khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.
“Mày là anh em của Vương Hổ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!