Trương Bách Hùng đứng lên, cầm điện thoại, đưa theo Chu Văn mặc rời khỏi phòng làm việc, đi đến phòng họp của biệt thự.
Vốn dĩ biệt thự không có phòng họp, nhưng Trương Bách Hùng cho người thông hai phòng ngủ, sửa thành phòng họp, bên trong không chỉ bày bàn họp được làm từ gỗ tử đàn, mà còn lắp đặt các loại thiết bị hội nghị truyền hình, thuận tiện mở cuộc họp qua video.
Sau khi Chu Văn Mặc thông báo cho các nhân viên cốt cán của Trương Bách Hùng, liền đến phòng
họp, mở thiết bị truyền hình.
Trương Bách Hùng đưa theo Chu Văn Mặc đi vào phòng họp, qua máy chiếu HD, ông ta thấy toàn bộ bảy chủ quản tập đoàn Bách Hùng, bao gồm Trương Cổ đều có mặt.
Trương Bách Hùng cùng Chu Văn mặc bước nhanh đến đối diện với máy chiếu, ngồi xuống, châm một điếu Hồng Song Hỷ giá rẻ theo thói quen, hít sâu một hơi, nhả ra làn khói thuốc dày đặc.
“Các vị, đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, vì tình hình quá khẩn cấp, không kịp triệu tập mọi người đến biệt thự họp, đành mở cuộc họp qua video”.
Sau khi hút liên tiếp mấy hơi,
Trương Bách Hùng lên tiếng nói, đi tháng vào vấn đề chính, giọng trầm thấp: “Hân Như rơi vào tay Dương Sách rồi!”
Khói thuốc vờn quanh khuôn mặt của ông ta, khiến bảy người Trương CỔ không thể nhìn rõ vẻ mặt của ông ta, nhưng ông ta có thể thông qua hình ảnh hiến thị trên máy chiếu, nhìn rõ phản ứng của mồi người.
Ông ta nhìn rõ ràng, bảy người kể cả Trương Cổ sau khi nghe thấy tin này đều bị kinh hãi ở mức độ khác nhau.
“Quá trình sự việc, tôi không nói ờ đây nữa”.
Trương Bách Hùng không cho bảy người có cơ hội lên tiếng, mà tiếp tục
nói: “Sau sự việc, Dương Sách đã gọi điện cho tôi, đưa ra hai điều kiện, chỉ cần tôi đồng ý hai điều kiện đó, ông ta sẽ thả người, nếu không, sẽ giết Hân Như, thậm chí sẽ dùng thủ đoạn ác độc đối phó Hân Như!”
Trương Bách Hùng vừa dứt lời, trong hình ảnh video, Trương cổ giơ tay ra ý mình muốn phát biểu.
Trương Bách Hùng khẽ gật đầu, ra hiệu đồng ý.
Trong video, Trương Cổ mở micro, hỏi: “Bố nuôi, sau khi Hân Như bị Dương Sách bẳt cóc, bố có nói chuyện điện thoại với em ấy không? Tình hình hiện tại của em ấy thế nào?”
‘Dương Sách cho bố một tiếng để
suy nghĩ, trước khi bố trả lời ông ta, ông ta sẽ không làm gì với Hân Như”, Trương Bách Hùng chậm rãi nói, vừa trả lời Trương cố, cũng là nói cho tất cả mọi người nghe.
“Vậy còn tốt, tạm thời Hân Như sẽ không có chuyện gì”.
Trương cổ nghe xong, cố ý thở ra nhẹ nhõm, giọng rất lớn, đủ để tất cẩ mọỉ người nghe thấy.
Vừa dứt lời, anh ta liền tắt micro.
Anh ta đang dùng cách này đế nói với tất cả mọi người, anh ta chỉ quan tâm đến sự an toàn của Trương Hân Như, không hề có hứng thú với điều kiện.
‘Dương Sách đưa ra hai điều kiện,
thứ nhất, ông ta đòi hai trăm triệu, chuyển qua ngân hàng tư nhân ngầm, lập tức vào tài khoản. Thứ hai, ông ta bảo chúng ra rút khỏi Côn Hải”, thấy không ai giơtay, Trương Bách Hùng lại nói.
Trương Bách Hùng vừa dứt lờỉ, sắc mặt của tất cả những người tham gia họp, kể cả Chu Văn Mặc cũng đều thay đổi.
Hiển nhiên, bọn họ đều biết hai điều kiện này có nghĩa là gì!
Trong đó, sắc mặt của một người đàn ông trung niên béo mập với làn da xanh trong video vô cùng khó coi.
Ông ta tên là Lôi Hổ, người trong giới gọi là Hổ gia, bề ngoài là người phụ trách chi nhánh Côn Hải tập
đoàn Bách Hùng, trong tối là người cầm lái thế giới ngầm Côn Hải.
Ông ta và giống với Lưu trọc của Tô Thành, cũng thuộc kiểu quyền cao chức trọng trong đế quốc Hắc Kim của Trương Bách Hùng.
“Đại ca, bất luận điều kiện gì, chí có một nguyên tẳc, phải cứu Hân Như về!”, sau đó, trong hình ảnh video, một người đàn ông ngồi trên xe lăn lên tiếng, tỏ rõ thái độ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!