Năm đó, anh ta được cử đến căn cứ huấn luyện đặc biệt Long Nha bí ẩn cùng với 9 người lính đặc nhiệm xuất sắc khác trong quân đội để tham gia tuyển chọn.
Lúc đó, chính anh ta trong số mười người lính đặc công vừa hồi hộp vừa phấn khích.
Bọn họ chờ mong được tiến hành thiện xạ, chiến đấu kịch liệt, thực hiện đối kháng cùng với các đội viên của chiến đội đặc biệt Long Nha, với mong muốn thông qua cuộc sát hạch để gia nhập Long Nha!
“Lần này tôi phụ trách tuyển chọn Long Nha. Trong năm ngày tới, tôi sẽ lần lượt kiếm tra tài thiện xạ, chiến đấu và thực chiến của mọi người”.
Vào ngày hôm đó, một huấn luyện viên với vết sơn dầu trên mặt, không thế nhìn rõ mặt anh ta đã đứng trên sân thể dục của căn cứ huấn luyện đặc biệt Long Nha và nói lời dạo đầu với mười người bọn họ.
“Trong bài kiểm tra thiện xạ, nếu người nào thể hiện tốt hơn tôi, sẽ được chọn trực tiếp!”
“Trong đánh giá chiến đấu, nếu có người trong số 10 người ở đây có thể bất bại trong vòng mười chiêu, sẽ trực tiếp được chọn!”
“Trong đánh giá thực chiến huấn luyện, nếu có người nào có thể khiến tôi bị thương, sẽ trực tiếp được chọn!”
Sau lời nói đầu, huấn luyện viên trông có vẻ trẻ tuổi kia còn nói thêm ba câu.
Ba câu nói đó khiến mười thành viên đội đặc công xuất sắc, trong đó có cả Triệu Long phải sửng sốt!
Qua giây phút kinh ngạc, bọn họ phẫn nộ và không phục!
Bọn họ đều cảm thấy người huấn luyện viên trẻ tuổi đó thật sự quá ngông cuồng!
Phải quá ngông cuồng rồi!
Tất cả đều quyết tâm, họ đều muốn cho người huấn luyện viên trẻ tuổi thấy rõ trong buổi đánh giá tuyển chọn!
Có điều~
Lý tưởng mạnh mẽ nhưng sự thật lại phũ phàng!
Thiện xạ, mười người trong số họ hoàn toàn bị khuất phục trước vị huấn luyện viên trẻ tuổi!
Chiến đấu, trong mười người bọn họ, cùng lắm chỉ chống đỡ được sáu chiêu!
Về phần thi đấu thực chiến…
Mười người trong số họ hợp lực đế bao vây huấn luyện viên trong một khu rừng, nhưng kết quả toàn quân đều bị diệt!
Hơn nữa, không ai có thể khiến huấn luyện viên đó “bị thương”!
Kết quả như vậy khiến cho những người vốn lúc đầu tâm cao khí ngạo đều phải tâm phục khẩu phục, lần nữa khi đối mặt với huấn luyện viên giống như châu chấu đá xe.
Cuối cùng, Long Nguyệt đã vượt qua bài kiểm tra tuyển chọn và thành công gia nhập Long Nha với thành tích xuất sắc nhất trong cuộc đánh giá, trong khi chín người còn lại trở về đội quân ban đầu đế báo cáo.
Khi chia tay, một binh vương đến từ quân khu Tây Bắc đã hỏi một câu mà ai cũng muốn biết.
“Huấn luyện viên, chúng ta nên xưng hô thế nào đây?”
“Tôi họ Tân”.
Lúc ấy người huấn luyện viên trẻ chỉ nói ra ba chữ.
Ngày đó cách bây giờ đã là năm năm, nhưng đối với Triệu Long mà nói, mọi chuyện như chỉ vừa mới xảy ra hôm qua, những gì trong trí nhỡ vẫn rất rõ ràng!
“Vào trong rồi nói”.
Nhìn thấy vẻ mặt thất thần của Triệu Long, Tân Tranh trầm ngâm một chút rồi nói.