Chương 21: Mỗi người nhường một bước
"Trần Quang Huy, anh nghe không hiểu lời tôi nói à?"
Trần Quang Huy đương nhiên biết cô ta muốn kéo mình về nhà, mẹ vợ trên danh nghĩa tới thăm mà con rể lại không có mặt thì thật vô lý, cũng không thể giải thích được, nghĩ tới chuyện này anh liền thấy đau đầu, chết tiệt, đây là dẫn dắt từng bước lừa anh vào hố mà.
"Giám đốc Lục, tôi nghe hiểu, chỉ là tôi cảm thấy việc này có chút mâu thuẫn với thỏa thuận trước đó của chúng ta, cô thấy có phải hay không?", Trần Quang Huy hỏi.
Lục Hàm Yên nhìn về phía cửa rồi dẫm trên đôi giày cao gót đi đến trước mặt anh, thấp giọng hỏi: "Chuyện tối qua tôi còn chưa tính sổ với anh đâu, sau khi anh đưa rượu cho tôi tôi đã cảm thấy có gì đó không đúng rồi, nói, chuyện tối qua là thế nào? Anh có bản lĩnh bỏ thuốc, sao không có bản lĩnh 'làm' tôi luôn đi, anh muốn thấy tôi xấu mặt hay là muốn làm gì? Trần Quang Huy, tôi nói cho anh biết, anh đừng giở trò khôn lỏi với tôi, chẳng ai ngu hơn ai cả, nếu anh dám gây bất lợi cho tôi tôi liền giết chết anh, anh có tin không?"
Đây là lần đầu tiên Trần Quang Huy thấy Lục Hàm Yên hung dữ như vậy, có lẽ chuyện tối qua bản thân làm quả thực có chút quá đáng, hoặc là cô ta đã thực sự nhớ ra mọi chuyện rồi, chỉ là không có chứng cứ mà thôi.
"Đó là phòng của cô, rượu cũng là rượu của cô, ngay cả nước uống cũng là từ phòng cô mà ra, bây giờ cô hoài nghi tôi? Haiz, cô có chút vô lý rồi đó…”
Trần Quang Huy chưa kịp nói xong thì Lục Hàm Yên đã vung một bạt tai tới dọa anh giật nảy, cũng may anh khá nhanh nhẹn nên vô thức phản ứng lại, túm chặt lấy cổ tay cô ta.
“Giám đốc Lục, tôi cảm thấy chúng ta nên có tinh thần hợp tác, nhà cô tôi có thể thỉnh thoảng đến điểm danh, còn về phần ngày ngày lui tới ở cùng với cô, cô vẫn nên tỉnh lược đi, con người tôi khá được hoan nghênh đó, ngộ lỡ mẹ cô nhìn trúng tôi rồi, đợi cô sinh con xong lại thúc giục cô đẻ đứa thứ hai thì phải làm thế nào, tôi và cô sinh hay không sinh đây?”, Trần Quang Huy dí dỏm nói.
“Bỏ tôi ra…”, Lục Hàm Yên không ngờ anh dám phản kháng, hơn nữa còn kìm hãm cô ta chặt chẽ, cô ta không dám cựa quậy lung tung sợ sẽ động thai mất.
“Cô đang mang thai chớ tức giận, cứ làm theo những gì đã thỏa thuận đi, đừng giữa đường gia tăng thêm điều kiện nữa”.
"Nếu tôi kiên quyết muốn thêm điều kiện, anh có yêu cầu gì cứ việc nói ra, nhưng mỗi tháng đều cần phải ở lại nhà tôi vài ngày, mẹ tôi vốn đã rất bất mãn với nhà anh rồi, nếu anh còn không tích cực hơn chút, tôi sợ bà ấy sớm muộn cũng sẽ tìm tới tận cửa nhà anh thôi”, lời này của Lục Hàm Yên dọa Trần Quang Huy nhảy dựng.
Ôi trời, nếu người mẹ vợ hời này thực sự tìm hiểu cội nguồn tới nhà mình vậy chuyện sẽ thực sự ầm ĩ rồi, vì vậy trước mắt anh thực sự phải thỏa mãn yêu cầu của Lục Hàm Yên mà ở lại nhà cô ta.
“Đừng mà, như thế này đi, chúng ta mỗi người lùi lại một bước, tôi có thể tới nhà cô ở tượng trưng vài ngày, còn cô, mau chóng đuổi khéo mẹ mình đi đi, tìm một bảo mẫu đáng tin cậy là được, đừng để bà ấy nhìn chăm chăm cô sinh đứa nhỏ, như vậy rắc rối lắm”, Trần Quang Huy nói.
Trần Quang Huy vừa dứt lời cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra, người tới cũng không gõ cửa, anh liếc mắt liền nhận ra là ai, là Khám Chính Đức, nhất thời cả ba người đều sững lại, Lục Hàm Yên thì lại càng thêm bực bội.
“Vị này là…”, Trần Quang Huy giả vờ như không nhận ra hỏi.
Khám Chính Đức không uổng là cáo già ăn cơm hai phái quan chức và giang hồ liền mỉm cười đáp: “Tôi đã hẹn với giám đốc Lục có một dự án cần bàn bạc, hai người nói xong chưa?”
Trần Quang Huy không biết giữa hai người họ rốt cuộc có mối quan hệ gì, nhưng khách sạn này sở hữu phần lớn cổ phần của tập đoàn Quý Lộc.
Anh quay đầu nói với Lục Hàm Yên: “Chuyện chuyển về nhà để sau hãy nói, tôi còn phải đến nhà giam để làm thủ tục, có lẽ phải mất mấy ngày mới trở lại”.
Trần Quang Huy nói xong cũng không đợi Lục Hàm Yên đáp lại liền xoay người rời đi, khi đi ngang qua người Khám Chính Đức cũng không thèm liếc người ta một cái.
Nghe thấy tiếng đóng cửa lách cách sau lưng, Khám Chính Đức mới tiếp tục đi về phía trước, Lục Hàm Yên thì ngồi phịch xuống ghế, không nói một lời.
“Lời anh ta vừa nói là có ý gì vậy, chuyển về nhà ở? Là tới nhà cô à?”, Khám Chính Đức tò mò hỏi.
“Mẹ tôi biết tôi có thai rồi, nhất quyết muốn tới nhà để chăm sóc, tôi và Trần Quang Huy vừa kết hôn, tôi lại mang thai, anh ta không ở nhà tôi tôi phải giải thích với mẹ thế nào?”, lý do này của Lục Hàm Yên trái lại khá hợp lý, ngay cả Khám Chính Đức cũng không thể thốt ra một từ không.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!