“Này anh giận thật rồi sao?” Mạc Song Song cẩn thận hỏi.
Coco nâng mí mắt lên nhưng vẫn không quay đầu lại.
Cuối cùng cũng có phản ứng, Mạc Song Song tiếp tục tiến lên, dùng khuỷu tay đụng nhẹ anh ta “Này, tôi là người nói chuyện bụng dạ ngay thẳng nhưng mà không có ác ý. Anh nhất định đừng để tâm. Tôi thật sự không có ý trách anh. Ngược lại đây là thi đấu mà, quan trọng lúc tham gia. Câu cá vỗn dĩ là hoạt động giải trí, mọi người vui vẻ là điều quan trọng nhất.”
Coco cũng là một người thẳng như ruột ngựa, Mạc Song Song
đã nói như vậy, sớm đã hết tức giận rồi, nhưng miệng lại không tha: “À. Cô cuối cùng cũng nói ngôn ngữ của loài người.”
Mạc Song Song: Thấy người ta nhượng bộ được nước làm tới, thật là ngứa đòn mà.
Coco nhìn cô ấy: “Thành thật mà nói, sao cô lại biết câu cá, đây không phải hạng mục sờ trường của con gái.”
“Anh đây là phân biệt giới tính đúng không? Con gái phải giỏi cắm hoa, vẽ tranh, đàn piano và các đồ dùng cho phụ nữ khác. Để
tôi nói với anh, tôi không bất kì cái nào ở trên. Tôi thích cưỡi ngựa, câu cá, leo núi, lướt sóng còn có nhảy bungee.”
khóe miệng của Coco giật rất dữ dội: “Cô rốt cuộc có phải là con gái hay không? Lúc mẹ cô sinh ra cô có phải quá nhanh không?”
“ơ sao cái này anh cũng biết” Mạc Song Song không tim không phổi cười nói, “Ngày mẹ sinh tôi, mẹ còn đang đi làm đồng, sau đó đau bụng, mẹ sinh tôi một lúc, đến bệnh viện thì đã muộn. Tôi được sinh ra trong lòng đất.”
“ồ” Coco bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Nhanh như thế vậy nên mới mất đi cậu em nhỏ.”
“Cậu em nhỏ?” Lê Hân Đồng cả mặt bối rối, “Tôi chỉ có một anh trai, không có em trai’
Coco cười xấu xa, “Em trai tôi nói không phải là người.”
Mạc Song Song mơ hồ, mất một lúc cuối cùng cô mới hiểu ra, tức giận đấm đá Coco một trận, “Anh cái đồ xấu xa xem tôi đánh chết anh này.”
Coco cười rôi né tránh, vừa
không cẩn thận ngả lưng ra đằng sau suýt nữa thì rớt xuống sông.