Xuân bị xô ngã khỏi giường, nhưng tay Ngọc cũng vì dùng lực quá mạnh mà vết thương bị nứt ra làm cô đau đớn phải ôm lấy bàn tay. Nhìn thấy Ngọc đau đớn, Xuân lại quên hết tất cả lao đến bên Ngọc:
- Chị có sao không? Em xin chị… chị đừng nổi giận với em mà… Em sai rồi… chị đừng giận…
Trong lòng Ngọc ngổn ngang trăm mối, cô nhìn thấy Xuân vì mình như vậy lại cảm thấy bản thân quá ích kỉ và ngu ngốc. Ngọc cũng rơm rớm khóc, đưa tay lên lau nước mắt cho Xuân:
- Em… em thì làm sai cái gì chứ? Là chị giận hờn vô cớ. Sao em không trách chị mà còn nhận lỗi? Em ngốc sao?
Xuân nắm lấy bàn tay Ngọc áp vào má mình:
- Em xin lỗi vì đã không hiểu tâm trạng của chị. Em chia tay anh Khánh rồi. Em sẽ không yêu anh ấy nữa… nên chị đừng giận em nữa… được không?
Mọi chuyện vượt xa ý nghĩ của Ngọc, cô ngẩn ra mấy giây vì tiếp thu không kịp:
- Sao?
Xuân lại nói:
- Em có mắt như mù. Tại sao lại đi yêu người mà chị thương chứ? Em đúng là đứa không có não mà.
- Khoan đã! Em nói gì vậy?
Ngọc đưa cả hai tay lên nâng khuôn mặt đang cúi gằm vì đau khổ của Xuân lên nhìn mình:
- Tụi em chia tay rồi… vì vậy chị đừng buồn nữa… đừng giận em nữa được không?
Nhìn vẻ đau đớn khổ sở của Xuân khiến cho Ngọc vô cùng áy náy. Cô nghĩ rằng Xuân đã bằng cách nào đó mà biết được cô từng là người yêu của Khánh. Nhưng phản ứng của Xuân lúc này lại đi ngược hoàn toàn với những gì mà cô tưởng tượng. Đáng lẽ Xuân phải giận cô chứ! Vì cô đã giấu giếm sự thật. Đã thế lại còn tác hợp cô cho Khánh. Ngọc vẫn chưa hiểu nổi vấn đề thì Xuân đã nói tiếp:
- Chị với anh Khánh quen nhau lâu như vậy, nhất định chị cũng có tình cảm với anh ấy. Vậy mà em lại chen ngang. Em thật sự là một con bé mặt dày…
Bây giờ Ngọc mới vỡ lẽ, thì ra Xuân đã hiểu lầm. Có lẽ những phản ứng kì lạ của cô hôm nay đã khiến cho Xuân hiểu lầm. Ngọc mỉm cười, nhẹ nhõm ôm Xuân vào lòng:
- Đồ ngốc! Đừng khóc nữa. Em hiểu nhầm rồi… chị đâu có giận vì em yêu Khánh chứ.
Xuân nghe thế thì ngưng nức nở, nhỏ giọng hỏi:
- Vậy… tại sao chị lại giận em?
Vòng tay Ngọc ôm siết Xuân hơn, cô cảm giác được ủi an rất nhiều khi Xuân lại để tâm nhiều đến cảm xúc của cô như vậy. Ngọc đưa tay vuốt tóc Xuân và nói:
- Chị xin lỗi! Có lẽ là vì chị ghen tỵ với em… Vì em được quan tâm và chăm sóc chu đáo. Còn chị thì mãi mỏi mòn tìm một người yêu mình chân thành. Đúng vậy! Là chị ghen tị với hạnh phúc của em.
Ngọc nhẹ đẩy vai Xuân ra, nhìn Xuân với ánh mắt trìu mến:
- Chị đáng xấu hổ quá! Lại đi ghen tị vì em gái mình được hạnh phúc.
Xuân còn chưa tin hẳn nên gạn hỏi thêm:
- Chị… chị không thích anh Khánh thật ư?
Ngọc quả quyết lắc đầu:
- Chắc chắn không thích. Chị mà thích cậu ta thì tụi chị đã cưới nhau lâu rồi. Hai tụi chị là mối quan hệ không thể nào về một nhà được. Nên em đừng nghĩ ngợi lung tung nữa. Cứ thoải mái yêu đương với cậu ấy đi.
Thấy Ngọc khẳng định chắc nịch nên Xuân cũng an tâm phần nào. Cô sụt sịt lau nước mắt, tự xấu hổ mà cười mình:
- Em xin lỗi! Em là đứa mau nước mắt. Cứ nói gì đó là nước mắt cứ chảy ra. Hồi ở nhà cha mẹ em mắng hoài luôn… nói câu trước câu sau em đã khóc rồi…
Ngọc lấy ngón tay ấn nhẹ vào trán Xuân:
- Lại xin lỗi rồi! Em đừng có động tí là xin lỗi chị có được không? Làm thế chị thấy áy náy lắm.
Xuân gật đầu đáp lời, cô lấy ly nước chanh trên đầu tủ đưa cho Ngọc uống, tranh thủ nói thêm mấy câu:
- Cũng tại em không tinh tế gì cả. Chị với người yêu thì ít gặp gỡ còn em thì cứ khoe khoang hạnh phúc của mình. Nên chị ghen tị cũng đúng thôi ạ. Phải em, em cũng sẽ ghen chết mất.
Cổ họng Ngọc được ly nước chanh làm dịu lại, cô uống hết một nửa rồi lại đặt lên tủ.
- Em thì cái gì sai cũng nhận về mình. Như vậy thì chỉ để cho người khác sẽ bắt nạt em thôi. Đừng ngốc như vậy nữa.
Chuyện hiểu lầm của hai chị em cứ thế mà được giải hòa. Đêm đó cả hai đều an giấc với nụ cười nở trên môi.
Hai chị em đã trở lại thân thiết hơn xưa. Chỉ có điều Khánh hình như đã thật sự rất giận Xuân. Ba ngày nay anh không gọi cũng không nhắn gì cho Xuân cả. Xuân buồn bã đặt điện thoại vào trong túi xách. Cô cởi chiếc khăn tắm đang quàng trên cổ ra, chuẩn bị bước xuống hồ bơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!