Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

 

 Sau đó thống lĩnh Thần Vệ Quân nhìn thấy một màn này, cả người đều giống như rơi vào hầm băng, triệt để lạnh toát. 

 Hắn không dám tiếp cận Quan Ngạo nửa phần, mà là kinh hồn thất thố, xông tới Phương Nguyên, kêu lên: 

 - Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai? Chúng ta chính là Thần Vệ Quân dưới trướng Việt vương đình, ngươi... Các ngươi vì sao chỉ xuất thủ với chúng ta? 

 Phương Nguyên nghe vậy, quay đầu nhìn về phía thống lĩnh Thần Vệ Quân. 

 Thống lĩnh Thần Vệ Quân đó lập tức biến sắc, vội vàng lui hơn mười trượng mới dừng lại, ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Phương Nguyên. 

 - Ta là đệ tử Thanh Dương Tông ra ngoài du lịch, hôm nay vừa hay trở về, ngươi có chuyện gì muốn nói à? 

 Sắc mặt Phương Nguyên rất bình thản, cảm xúc không có nửa phần dao động, trả lời. 

 - Đệ tử Thanh Dương Tông? 

 Thống lĩnh Thần Vệ Quân đó biến sắc, tất nhiên biết mình là dính phải đại sự rồi. 

 Với thế cục hiện giờ, còn ở trước mặt Thần Vệ Quân tự thừa nhận là đệ tử Thanh Dương Tông, có mấy ai dám chứ? 

 Mà dám nói như vậy, tất nhiên không thể là người dễ đối phó. 

 Trong lòng hắn thầm tính toán, cuối cùng quát lên: 

 - Vị đạo huynh này, các ngươi tu vi mạnh mẽ, chúng ta tự thẹn không bằng, lần này coi như nhận thua, nhưng chúng ta dù sao cũng là Thần Vệ Quân dưới trướng Việt Hoàng, ngươi ngông cuồng như vậy, tất nhiên sẽ có người tới tìm ngươi! 

 - Ồ? 

 Phương Nguyên cười cười, nói: 

 - Vậy ngươi trở về nói với Việt Hoàng đi, ta chính là đệ tử Thanh Dương Tông Phương Nguyên, người giết Thần Vệ Quân các ngươi chính là đệ tử Thanh Dương Tông Quan Ngạo, hiện giờ hai người chúng ta từ ngoài du lịch trở về, chính là muốn về sơn môn, thấy lại cảnh vật ngày cũ, cố ý thưởng thức một phen, tốc độ sẽ không quá nhanh, nếu hắn không hài lòng với việc chúng ta giết người của hắn, vậy cứ phái người tới tìm chúng ta là được! 

 - Ta... 

 Thống lĩnh Thần Vệ Quân đó nghe thấy hai chữ Phương Nguyên, lờ mờ cảm thấy có chút quen thuộc. 

 Biểu hiện của hắn mặc dù hung dữ, nhưng trong lòng thật sự không có gan trêu chọc, hơi dừng lại một chút,liền nói: 

 - Được, lời này ta sẽ truyền lại! 

 Khi nói, đã chậm rãi lui về phía sau. 

 - Vù. 

 Nhưng không đợi hắn thực sự chạy đi, sau lưng bỗng nhiên đó một đạo đao khí quét đến, thống lĩnh Thần Vệ Quân này kinh hãi, liều mạng tế ra tất cả pháp khí phòng thân, nhưng dưới một đao cuồng bạo đó, có thế nào cũng không đỡ được, bao gồm cả pháp lực, pháp khí, thiết giáp pháp lực,trong một chốc đó đều hóa thành tro bụi, ánh mắt đờ đẫn, có chút khó hiểu nhìn về phía Phương Nguyên. 

 Dường như nhìn ra vẻ khó hiểu trong ánh mắt hắn, Phương Nguyên thản nhiên nói: 

 - Ngươi là đầu đảng tội ác, không thể thả ngươi! 

 Nói xong, thuận tay chỉ xuống phía dưới, chỉ tới một Thần Vệ Quân bình thường trốn sau pháp chu, đã mất hồn mất vía, vứt bỏ binh khí trong tay, giống như nhắm mắt đợi chết, bình tĩnh mở miệng nói: 

 - Những lời này, hay là để ngươi mang về đi! 

 Thần Vệ Quân đó giống như có được tự do, vù một tiếng nhảy ra, xoay người bỏ chạy. 

 Lần này Quan Ngạo cũng không đuổi theo cho hắn một đao. 

 Mà thống lĩnh Thần Vệ Quân đó thì mặt mày tuyệt vọng, nhục thân cũng từng tấc hóa thành tro bụi, biến mất trong vô hình. 

 Trải qua biến hóa này, những người đang xếp hàng qua trạm, cùng với đám hộ vệ của Lĩnh Nam Kiều gia lúc này đều đã ai nấy sợ tới ngây dại, không biết qua bao lâu, mới hung hăng nuốt nước miếng, không có một ai dám tới gần Quan Ngạo. 

 Đây chính là Thần Vệ Quân gần trăm người dưới trướng Việt vương đình, cứ như vậy... 

 ... Giết sạch? 

 - Tiểu Kiều sư muội, theo ta cùng về tiên môn thôi! 

 Phương Nguyên nhìn lướt qua xung quanh, sau đó xoay người bay tới trên pháp chu. 

 Tiểu Kiều sư muội hơi ngẩn ra, vội vàng nói: 

 - Vâng. 

 Ở bên dưới, hộ vệ Lĩnh Nam hộ vệ vừa thấy tiểu Kiều sư muội muốn đi lên pháp chu, vội nói: 

 - Tiểu thư, những hàng hóa này... 

 Tiểu Kiều sư muội quay đầu lại, cười mắng: 

 - Ngu xuẩn, trực tiếp đưa tới Thanh Dương Tông là được rồi! 

 Nhìn vẻ mặt đầy khó hiểu của hộ vệ đó, nàng ta không nhịn được liền thở dài, sau đó trên mặt đã không nhịn được mà lộ ra vẻ đắc ý và thả lỏng, cười nói: 

 - Phương sư huynh đã trở lại, tài nguyên của Thanh Dương Tông sẽ không cần do Lĩnh Nam Kiều gia chúng ta xử lý nữa. 

 Hộ vệ đó ngẩn ra, vội vàng hét lớn, bảo những pháp chu khác đều đi theo sau pháp chu của Phương Nguyên. 

 Sau khi đi lên pháp chu, Phương Nguyên bảo Quan Ngạo ra phía sau cởi thiết giáp, thay nho bào, sau đó mình thì dẫn tiểu Kiều sư muội vào khoang chính, nấu đan trà cho nàng ta, lại lấy mấy viên linh đan để nàng ta phục dụng, lúc này mới ngồi xuống, trong quá trình này, tiểu Kiều sư muội vẫn nhìn Phương Nguyên không chớp mắt, trên mặt dường như có vui sướng, lại có chút ai oán, cũng lộ ra có chút phức tạp. 

 - Hiện tại áp tải vật tư cũng phải lén lút như vậy à? 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!