Nhưng hôm nay, hắn lại rớt cuộc thi đan dược nhỏ!
Trong lòng có cảm giác quái dị xông lên, hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, bỗng nhiên, hắn nghĩ đến bóng ma luôn quanh quẩn trong lòng mình, một ký ức không thể nào quên, chính là ở Thái Nhạc Thành, vốn dĩ mình là người đứng đầu, cao cao tại thượng, chuẩn bị một bước lên mây, kết quả bầu trời thay đổi, bản thân rơi rụng phàm trần, một mình ngồi bên hồ nước cạnh phủ thành chủ, lặng lẽ đón nhận mọi ánh mắt cười nhạo…
Vì vậy, trái tim của hắn không bình tĩnh nổi nữa.
- Hì hì, rớt bảng cũng không sao…
Cô nương áo đỏ Lý Hồng Kiêu ở bên cạnh hắn cười nhẹ nói.
- Không làm được đan sư thì đi lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm hành y cứu người vẫn được mà!
Phương Nguyên như không nghe được lời nàng nói, hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó xoay người rời đi.
Bóng người như điện, hóa thành một đạo linh quang bay đến giữa không trung, bay thẳng về phía thượng viện Xích Thủy Đan Khê.
Xích Thủy Đan Khê bản chất là một dòng suối quấn quanh núi, thượng, trung, hạ viện được xây dựng dựa vào lưng núi, thượng viện ở cao nhất… Phương Nguyên có lệnh bài Xích Thủy Đan Khê, tất nhiên có thể tự do đi vào đại trận bao phủ toàn bộ Xích Thủy Đan Khê, nhưng nếu hắn muốn đi vào thượng viện, vẫn cần phải thông báo một tiếng. Nhưng lúc này, trong lòng hắn chỉ có lửa giận, đâu nhớ được những thứ đó, một đạo linh quang bay thẳng về phía thượng viện, sau đó rơi thẳng xuống, áo bào xanh phần phật, đi về phía chính điện của thượng điện.
- Hắn… Muốn tìm đám đan sư thượng viện để đối chất sao?
Ở gần thi viện, mọi người nhìn thấy cảnh Phương Nguyên vọt thẳng về phía thượng viện, trong lòng giật cả mình.
Bình thường, dù có thân phận cao đến đâu, để tỏ lòng kính mến, cũng cần đi vào từ cửa chính, chậm rãi bước lên mười bậc thang lên đỉnh núi, vậy mà tu sĩ tạp đan này lại tức giận, không quan tâm đến quy củ, trực tiếp xông vào trong thượng viện.
Bọn họ vừa mừng vừa sợ, nhanh chóng chạy về phía Xích Thủy Đan Khê, trong lòng thầm nghĩ: Có drama xem.
- Chúng ta cũng đi xem một chút!
Ánh mắt cô nương áo đỏ khẽ thay đổi, đạp không bay lên.
- Công…
Hai người mặc áo đen bên dưới, vội vàng mở miệng gọi.
Nhưng chỉ mới nói một chữ, cô nương kia đã quay đầu liếc nhìn, hai người câm như hến.
Cô nương áo đỏ không quan tâm đến bọn họ nữa, đi thẳng đến.
...
...
- Phương tiền bối, ngươi tự tiện xông vào thượng viện, có chuyện gì…
- Này này… Sao lại đi thẳng vào rồi…
Trước cửa đại điện Xích Thủy Đan Khê, mấy tiểu đồng nhìn thấy Phương Nguyên mặt mũi âm trầm chạy đến, bọn họ vội vàng ngăn hắn lại, nhưng Phương Nguyên không thèm quan tâm, trực tiếp bước đến cửa đại điện, bọn họ muốn vươn tay kéo hắn lại, nhưng lại không chạm được một góc áo, đợi đến lúc phản ứng lại thì đã thấy Phương Nguyên đi vào đại điện rồi, bọn họ kêu khổ trong lòng, nhanh chóng đi vào theo sau.
Bên trong đại điện, Hứa chấp sự đang ngồi nói chuyện với mấy vị đan sư khác, thấy Phương Nguyên lạnh lùng xông vào, mấy tiểu đồng ở bên ngoài đang hoang mang, không ngăn cản được, hắn nhíu mày, nói.
- Ngươi đến thượng viện làm gì?
Phương Nguyên nhìn quanh đại điện, nhàn nhạt nói.
- Lần khảo hạch này có vấn đề!
Hứa chấp sự còn nghĩ rằng Phương Nguyên ngốc ở hạ viện đủ rồi, muốn tìm mình đánh quan hệ, để đưa lên trung viện, không ngờ hắn lại nói về lần khảo hạch kia, Hứa chấp sự ngạc nhiên, nghi ngờ hỏi lại.
- Có vấn đề gì?
Phương Nguyên hơi trầm ngâm, nói.
- Ta không phải là người đứng đầu, thậm chí không có tên trên bảng, chắc chắn có vấn đề.
- Chuyện này…
Xung quanh yên tĩnh, trong đại điện, sắc mặt mọi người trở nên quái dị.
Một lúc sau, có người nhịn không được bật cười, cuối cùng mọi người không nhịn nổi nữa phá cười lên.
Bọn họ còn không biết Phương Nguyên thi rớt, vừa nghe hắn nói câu này, bọn họ mới biết hóa ra tu sĩ tạp đan hạ viện này cũng tham gia khảo hạch đan đạo, không ngờ hắn đường đường là tu sĩ Kim Đan, tham gia tiểu khảo còn thi rớt?
- Đây là không nhịn nổi, thẹn quá hóa giận sao?
Ngay cả Hứa chấp sự cũng nhịn không được nói.
- Phương tiểu hữu, người tham gia tiểu khảo đan dược lấy được tên đan sư rất nhiều, ta không biết ngươi lại rớt khỏi bảng, đoán là trong lòng ngươi rất không phục, điều này ta cũng hiểu được, nhưng ngươi nghĩ mọi chuyện đơn giản quá, mặc dù đây là một cuộc thi nhỏ, nhưng tuyệt đối không phải là một chuyện nhỏ, mỗi đan dược phong tồn đều được ba vị đan sư thượng viên thay nhau đánh giá rồi mới đưa ra kết quả, mà đan dược của ba vị trí đầu, chính là do rất nhiều đan sư thượng viện cùng nhau đánh ra mới thông qua…
Dứt lời, hắn cười nhẹ một cái, nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!