Mà nói đến nơi thu thập và cất giữ thần thông pháp thuật trên thế gian này, có nơi nào hơn được thánh địa Lang Gia Các chứ?
Nhẹ thở một hơi, Phương Nguyên nghiêm túc nói.
- Làm phiền tiền bối lâu như vậy, ân tình hôm nay, sau này Phương Nguyên chắc chắn sẽ báo đáp!
Lời nói muốn báo đáp phát ra từ tận đáy lòng, thật lòng thật dạ.
- Ha ha, không cần khách khí như thế ...
Tử Tiêu động chủ thấy dáng vẻ nghiêm túc kia của Phương Nguyên, hắn cảm thấy thú vị, cười nói.
- Lão phu giúp ngươi là vì tấm lòng ngươi lương thiện, dốc lòng học tập, tính tình hợp với lão phu, vì thế đừng nói đến chuyện báo đáp hay không báo đáp, làm vậy là xem thường lão phu rồi!
Phương Nguyên cũng nở nụ cười, không nói thêm gì nữa.
Tiểu đồng ở ngoài xe khởi động hoa mai bảo lộc, xe ngựa trốn vào trong hư không, tốc độ nhanh hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Trung Châu hùng vĩ từ từ hiện ra trước mắt Phương Nguyên ...
Trung Châu phồn hoa, quê hương của Tam Thiên Đạo.
Mặc dù đều được ghi tên vào trong Cửu Châu, nhưng Trung Châu lại khác biệt so với những châu khác, đầu tiên là diện tích, phía bắc Trung Châu giáp U Châu, Phong Châu, phía tây giáp Bá Hạ, ngồi ôm Đông Hải, diện tích đủ bao phủ ba châu khác, địa vực vô hạn, rộng rãi bao la.
Tiếp theo là thực lực, Trung Châu có vô số Tiên Môn, thậm chí có thể nói hơn phân nửa truyền thừa thế gia viễn cổ đều ở Trung Châu, mà gốc gác Tiên Môn trên đại lục có ba phần mười ở trong Trung Châu, vì vậy, đây cũng là lời giải thích cho câu nói "Cao Nhân Trung Châu ra thiên hạ", đương nhiên, lời đó cũng có phần phóng đại, nhưng đúng là Trung Châu sinh ra rất nhiều cường giả, dù không phải ở Trung Châu, thì cũng có quan hệ với Trung Châu.
Bảy thánh địa trên thế gian thì càng không phải nói.
Trong bảy thánh địa, có ba thánh địa lớn nằm trong Trung Châu.
Cũng vì nguyên nhân này, Trung Châu được xem là người tu hành chính thống trong thiên hạ, là quốc gia thôi diễn Tiên Pháp đến cực hạn, tu sĩ trong thiên hạ, bao gồm cả Ma Chủng phía Tây, và đám người kiếm khách cánh đồng tuyết cực bắc, đều xem đi du lịch qua Trung Châu làm tự hào, bất kể ai, cất bước lên thiên hạ mà chưa đặt chân lên Trung Châu, vậy thì không tính là đi vạn dặm đường.
Cũng vì truyền thống này nên Phương Nguyên mới đi đến Trung Châu một chuyến.
Lúc trước, hắn rời khỏi Thanh Dương Tông là vì nghe theo mệnh lệnh của tông chủ, đi du lịch trong thiên hạ, không ngờ lại đến Trung Châu, đây mà là du lịch cái gì?
Lúc rời khỏi Việt Quốc đến Vân Châu, vốn dĩ hắn muốn đi đến Trung Châu đầu tiên, thuận tiện tìm kiếm tạo hóa, nối tiếp con đường tu hành, nhưng tiếc là bị hoãn lại nhiều lần, đến bây giờ đã kết Tử Đan rồi mới đến nơi ...
Sau khi tạm biệt bách tính trong bộ lạc, xe ngựa bay ngang trời về phía Bắc, chỉ dùng ba, bốn ngày thôi đã vào địa giới Trung Châu.
Vén rèm lên nhìn về phía bên ngoài, đã thấy tiên phong mọc như rừng, không biết ẩn giấu đi bao nhiêu thế ngoại cao nhân đang tu tâm dưỡng tính, bình nguyên rộng rãi, không biết có bao nhiêu thành trì phồn hoa, từng làn gió tiên lướt nhẹ qua mặt, giống như có đạo uẩn vô biên, mây khói cuộn trào trong hư không, đúng do Tiên khí ngưng tụ thành, biến hóa vô biên.
- Trung Châu tổng cộng chia thành năm vực, lần này chúng ta đi vào khu vực trung tâm Vấn Đạo Sơn, ha ha, vì lần đại khảo sáu đạo lần này, các cao nhân từ bốn phương tám hướng cũng chạy đến theo ước hẹn với Tiên Minh, chỉ sợ bây giờ trong Vấn Đạo Sơn cao thủ như mây, tàng long ngọa hổ, Phương tiểu hữu, sau khi ngươi đến Vấn Đạo Sơn cần phải cẩn thận, suy nghĩ nhiều một chút, đừng làm việc lỗ mãng!
Tử Tiêu động chủ vào Trung Châu, cảm thấy tinh thần sảng khoái, cười ha hả
nói.
Phương Nguyên nghe xong, gật đầu đồng ý.