Cuối cùng có người thống nhất tất cả đạo thống và thế gia, tiên môn, quyền lực chí cao vô thượng, người ta gọi là Tiên Hoàng, trong sử tịch, dằng dặc mấy vạn năm, đó là tồn tại duy nhất từng nhất thống thiên hạ!
Nhưng chỉ tiếc, kết quả cuối cùng lại không như ý nguyện, sau khi hoàng triều quật khởi, không những không thể chống đỡ đại kiếp, ngược lại bởi vì đủ loại nguyên nhân, dẫn đến vô lực chống đở đại kiếp, Thiên Nguyên lớn như thế, suýt nữa trực tiếp bị huỷ diệt, cho nên hoàng triều khổng lồ kia rất nhanh sụp đổ.
Bởi vì trong thời kỳ đó, thế gian gặp nạn trước đó chưa từng có, vì vậy hậu nhân đều gọi là "Vương triều hắc ám".
Hoàng triều Cửu Trọng Thiên của Hoàng Châu, tục truyền chính là hậu duệ của Tiên Hoàng khi đó.
Dĩ nhiên, cũng chỉ có loại tồn tại này, mới có quyết đoán lớn như vậy, lấy một châu làm lãnh địa, lấy chữ "Hoàng" đặt tên châu.
Hoàng triều Cửu Trọng Thiên từ trước đến giờ đều quy củ sâm nghiêm nhất, hành sự bá đạo nhất, tu sĩ mạo muội xông vào lãnh địa Hoàng Châu thường đều trực tiếp bị đại khai sát giới, cho nên mặc dù sơn vực này chỉ nằm giữa Hoàng Châu và Trung Châu, không nói rõ rút cuộc thuộc về phương nào, nhưng rất nhiều người tu hành đều không muốn đặt chân đến hung hiểm này, để tránh không cẩn thận trêu chọc vào Hoàng Châu.
Phương Nguyên trước đây cũng không muốn trêu chọc Hoàng Châu, không ngờ lại gặp phải Ôn Bộ bọn họ thử pháp.
Hơn nữa, lại lấy người ra thử pháp
Lấy người luyện bệnh dịch, có khác gì yêu ma đâu?
Mà yêu ma ...
Phương Nguyên thản nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía giữa không trung.
- Bắt hắn lại trước đã, làm bệnh nô thử bệnh!
Cùng lúc đó, trấn thủ Ôn Bộ giữa không trung cũng miễn cưỡng hạ lệnh, vừa rồi hắn bị Phương Nguyên khám phá ra hành tung, có chút ngoài ý muốn, nhưng cẩn thận quan sát một hồi lâu, lại chỉ xác định thực lực của Phương Nguyên không mạnh, dù sao khí cơ toan thân hắn mặc dù giống như Kim Đan, nhưng trên người lại có loại ý cảnh màu xanh mơ hồ, như vậy có thể tính toán, Đan sư vừa nhúng tay vào có lẽ là đan phẩm màu xanh.
Đan phẩm màu xanh ở cảnh giới Kim Đan, từ trước đến giờ chỉ coi là tạp đan, thật sự không đáng để hắn đặt trong mắt.
Ùng ùng!
Theo tiếng ra lệnh của hắn, phía sau hắn, lập tức có bốn năm giáp sĩ thân mặc giáp đỏ, cỡi phi mã màu đen đi tới, người nào cũng cầm một cây trường thương hắc khí lượn lờ, ùng ùng đáp xuống, như một mảnh mây đen lao thẳng xuống dưới.
Chỉ là mấy ky giáp binh, tu vi toàn thân cũng là tu sĩ cao cấp tứ mạch Trúc Cơ.
Kình phong phần phật, thổi bay áo bào xanh của Phương Nguyên, nhưng Phương Nguyên vẫn chắp tay đứng ở đó, không nhúc nhích.
Tam lao gia can thận.
Dân chúng bộ lạc chung quanh đều cho rằng Phương Nguyên sợ choáng váng, có người thất thanh kêu lên.
Nhưng khi mấy ky giáp sĩ khó khăn vọt tới trước người Phương Nguyên, từ nơi xa bỗng nhiên vang lên một tiếng hổ gầm, sau đó nhìn thấy một mảnh hỏa vân ùng ùng cuốn tới, một mảnh hoa vân kia rõ ràng bọc một cự hán cao gấp đôi người thường, trong tay cầm ra một thanh đại đao, từ xa dùng sức, quăng đại đao về phía này, đại đao bay lộn, tựa như máy xay gió.
- Không hay rồi.
Mấy kỵ binh giáp kinh hãi kêu to, không kịp né tránh, trực tiếp bị đại đao kia đụng phải, trong chốc lát, bốn năm giáp sĩ rối rít vứt ngựa mà chạy, khó khăn tránh thoát, nhưng mấy con phi mã tránh né không kịp, bị chia năm xẻ bảy.
- Xôn xao.
Máu tươi bắn lên hư không, mấy vị tu sĩ kinh sợ đến sắc mặt trắng bệch.
- Sơn thần Đại lão gia tới rồi.
Dân chúng trong bộ lạc nhìn thấy, lập tức nhất tề hoan hô.
Ngay cả Ôn tướng giữa không trung cũng nhướng mày, nhìn về phía xa, sau đó khóe mắt lại quét qua Phương Nguyên lúc này vẫn đứng trên mặt đất, cũng không động đậy, thầm nghĩ:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!