- Hiện giờ công tử đang ở đâu?
Ở một phương thế gia, có tiếng người nôn nóng thương lượng:
- Nhanh truyền tin cho hắn, chẳng phải hắn vẫn luôn muốn đánh mặt đám Thiên Đạo Trúc Cơ ư?
Những người còn lại đều không ngừng gật đầu:
- Lần trước hắn nghiền ép vị Thiên Đạo Trúc Cơ Ma tông kia, cuối cùng lại để đối phương chạy trốn, không đánh mặt được, còn vì chuyện này mà buồn bực nhiều năm, đạo tâm thiếu chút bị ảnh hưởng, lần này phải nắm lấy cơ hội!
... .
- Lão thái quân đã lên tiếng, vậy liền không thể đổi ý!
Lúc này mấy vị lão tổ Kim gia cũng đang thấp giọng thương nghị, vị lão tổ thứ ba của Kim gia sắc mặt bình tĩnh, thần sắc trầm trọng, thấp giọng nói:
- Nhưng những dị bảo này tuyệt không thể rơi vào trong tay người ngoài, các ngươi lập tức truyền lệnh, mời ra những cao thủ quanh năm hưởng thụ lợi ích từ Kim gia, nhất là người am hiểu kiếm đạo vũ pháp, Thiên Đạo Trúc Cơ thần thông đáng sợ, duy có kiếm đạo vũ pháp mới có thể khắc chế!
Vị lão tổ thứ bảy của Kim gia lại có chút do dự , nói:
- Nếu để bọn hắn tiến vào, như vậy sẽ tạo thành tổn thương vĩnh cửu đối với tu vi bọn hắn!
Vị lão tổ thứ ba của Kim gia kia cười lạnh một tiếng , nói:
- Cầm nhiều lợi lộc của Kim gia chúng ta như vậy, tổn hại chút tu vi lại đã thế nào?
...
- Tiên Sứ đại nhân, loạn rồi...
Ở hàng đầu ngọn sơn phong bên trái, trên mấy bàn tiệc tôn quý nhất, tình hình mặc dù cũng có chút rối loạn, song về chỉnh thể thì vẫn đỡ hơn nhiều.
Lúc này phía bên tay phải Tiên Minh Tuần Giám Sứ, một vị lão giả tóc bạc trước người trải một tờ giấy trắng, bên cạnh đặt sẵn bút mực nhịn không được quay đầu hướng Tuần Giám Sứ nói:
- Tên nhãi kia dù sao cũng là Thiên Đạo Trúc Cơ, Tiên Minh có quy định phải bảo vệ, Kim gia làm như vậy khác gì bức kẻ này vào tử lộ, thân là Tiên Minh Tuần Giám Sứ, ngài xem chuyện này có phải hay không nên...
- Ha ha...
Vị Tuần Giám Sứ kia nghe vậy nhẹ giọng cười một tiếng, chậm rãi lắc đầu.
Hắn quét mắt nhìn hướng Kim lão thái quân cách đó không xa, đã thấy lão thái quân chính đang âm thầm hướng hắn gật đầu.
Vị Tuần Giám Sứ này liền nhìn như có chút đành chịu, quay sang nói với lão giả đầu bạc:
- Không cần hoảng hốt, Tiên Minh phải bảo vệ tốt những mầm non có tiềm lực kia, nhưng chủ yếu vẫn là không cho phép những đại gia tộc này cậy thế ức hiếp, bóp chết bọn hắn trong tã lót. Nhưng giờ tranh chấp trong bí cảnh lại chỉ được tính là tranh chấp của người cùng thế hệ, Kim gia không xuất động cao thủ Kim Đan, như vậy không tính là làm trái pháp lệnh Tiên Minh...
Nói đến đây, dường như có điều suy tư, lại mỉm cười nói tiếp:
- Thật ra, mượn trận đại loạn này, vừa khéo có thể nhìn xem chất lượng đám tiểu bối, Thiên Kiêu Phổ kia của chúng ta, hiện tại đã làm xong hơn phân nửa, nhân cơ hội này, không chừng có thể bổ sung nốt phần còn lại!
Ngay bên cạnh bọn họ, trên Tiên Đài Trung Châu Thôi gia cũng là một mảnh im lặng.
Lần này Trung Châu Thôi gia chỉ đến một vị trưởng lão, hắn sau khi nghe được việc này, một mực yên ắng không lên tiếng, tựa hồ đang quan sát động tĩnh của Tiên Minh Tuần Giám Sứ, thấy Tuần Giám Sứ cũng không nói gì, hắn mới làm ra quyết định, hướng người bên cạnh nói:
- Truyền tin cho Vân Hải, để hắn cũng tới xem xem, nhưng phải dặn hắn không thể can thiệp, cứ đứng ngoài quan sát cục diện, nắm giữ tin tức trong bí cảnh là được!
Nói rồi lại tự thân ghi một phong ngọc giản, sau đó đánh lên pháp ấn.
Đến lúc này, mới quay sang người bên cạnh nói:
- Đi bẩm báo gia chủ, lần này, đáng để Sơn thiếu gia ra tay một lần!
Người bên cạnh khẽ run rẩy nói:
- Trưởng lão, đối phương cũng là Thiên Đạo Trúc Cơ a...
Tên trưởng lão Thôi gia kia nghe vậy lại chỉ cười nhẹ một tiếng, nói:
- Ngươi tưởng đám tán tu dã lộ kia có thể so được với Sơn thiếu gia?
- Phương tiểu ca, ngươi thực cảm thấy lão thái thái kia sẽ trả ngươi nửa cuốn Lôi Pháp?