Thuẫn bài kia đón gió biến dài, hóa lớn như một ngọn núi nhỏ, Chu Tước đụng phải thuẫn bài, trực tiếp đẩy lão giả thấp bé lùi lại vài chục trượng, mới khó khăn ngừng lại, cánh tay run rẩy, song không thương tổn đến hắn, ngược lại Chu Tước đã kiệt lực tiêu tán.
Lão giả thấp bé không khỏi vui mừng trong lòng, đứng lên quát to:
- Có Huyền Sơn Thiết Môn Thuẫn ở đây, ngươi có thể làm được gì?
Nhưng còn chưa dứt câu, liền nghe được Trường Nhạc sư thúc kêu to:
- Tỉnh lão, mau trốn!
Lão giả thấp bé lập tức sửng sốt:
- Chúng ta thật không dễ dàng mới từ Bát Hoang Sơn chạy đến cứu ngươi, sao ngươi lại nói ta trốn?
Ý niệm vừa hiện ra trong đầu, chợt nhìn thấy tay áo thanh niên áo xanh kia phất phới, cả người xông thẳng đến trước mặt.
Tỉnh lão không cố được suy xét gì khác, vội vàng lại tế ra thuẫn bài.
Phương Nguyên đang ở giữa trời tức thì hít sâu một hơi, thấp giọng nói:
- Âm Dương Ngự Thần Quyết...
Trên đỉnh đầu hắn, một pho tượng Thần Tướng cực lớn sương mù tím vờn quanh, toàn thân sáng ngời lôi quang hiển hoá ra, khổ người lớn gấp ba lần Quan Ngạo, cúi đầu nhìn xuống tấm thuẫn bài như núi nhỏ kia, Thần Tướng lặng lẽ gào thét, ngưng tụ một thân pháp lực của Phương Nguyên, hiện vẻ càng thêm phần ngưng thực, sau đó dẫn động phong lôi, đảo loạn hư không, trong không trung rền vang tiếng nổ, ầm ầm đánh lên thuẫn bài.
Oanh!
Thuẫn bài run rẩy kịch liệt một cái, giống như chuông lớn, ầm vang nửa ngày mới từ từ tắt tiếng.
Tỉnh lão nấp ở sau thuẫn bài, trên thân không thụ thương, chỉ là máu từ trong ngũ khiếu lại không ngừng chảy ra.
Chết rồi!
Kim gia chia năm đường phục binh, không ngờ hiện tại đã bị hắn liên tiếp phá mất ba đạo.
Trường Nhạc sư thúc dù có ngu đến mấy cũng đã hiểu được dụng ý của Phương Nguyên, cả khuôn mặt đều biến thành màu đỏ tía, hắn một đường trốn chạy, Kim gia lần lượt hiện ra ba vị cao thủ tiếp ứng, đều là tồn tại cảnh giới Trúc Cơ có hỏa hậu nhất định, hơn nữa còn được lão thái quân ban cho pháp bảo, thực lực ai dám khinh thường, thế mà vẫn bị tên tu sĩ Thiên Đạo Trúc Cơ này liên tiếp phá vỡ ba đạo, đánh chết ba vị cao thủ, tuy ra tay cuồng bạo, hung uy mạnh lẽ khiến hắn tâm kinh, nhưng khiến hắn càng kinh hãi hơn chính là tâm tư chẩn mật giấu ở trong đó!
Hắn phẫn hận nhìn Phương Nguyên, run giọng nói:
- Thật ác độc, không ngờ ngươi lại dùng ta là cờ, phân hoá truy binh Kim gia, chia ra mà đánh?
Phương Nguyên tung một quyền đánh chết Kim gia Tỉnh lão xong, lúc này mới xoay người lại, nói:
- Các ngươi không biết ta am hiểu trận kỳ sao?
Trường Nhạc sư thúc nhất thời cứng họng, chỉ có ánh mắt nhìn Phương Nguyên là tràn đầy hận ý.
Người này, quả thật nổi danh với tam tuyệt là Kỳ, Trận, Kiếm a...
Nhưng ai biết hắn sẽ dùng Kỳ Đạo ở trong này...
Thật ra sớm từ lúc Phương Nguyên phái Toan Nghê kia truy đuổi, hắn đã nên hiểu được.
Chỉ là khi đó hắn bị Phương Nguyên bỗng nhiên dòm phá tâm tư, nhất là mang theo vị trong giỏ kia, không dám trực diện với tên Thiên Đạo Trúc Cơ này, bởi thế dùng hết mọi cách chỉ để chạy trốn, ý đồ hội hợp với năm lộ phục binh Kim gia, sau đó lại quay đầu chém giết đối phương.
Ý tưởng này không có vấn đề, vấn đề nằm ở quá trình thực hiện.
Bởi vì hung thú thú linh trong Tử Vụ Hải quá mạnh, bởi vậy chỉ có cá nhân Thiên Đạo Trúc Cơ thực lực siêu tuyệt mới có nắm chắc giải quyết được ẩn hoạn khi xông vào sâu trong Tử Vụ Hải, lại bởi vì Kim gia không muốn để một vị Thiên Đạo Trúc Cơ chết không rõ ràng trong nhà mình, cho nên lão tổ tông liền định ra kế hoạch, trước lợi dụng tên Thiên Đạo Trúc Cơ này đến cực hạn, để hắn giúp Kim gia xử lý nguy hiểm trong bí cảnh...
Trong quá trình đó, tên Thiên Đạo Trúc Cơ này dù có mạnh đến mấy thì tất cũng phải bị thương.
Tiếp sau bên mình lại dẫn hắn tới Bát Hoang sơn, rồi cả đám nhào lên, trực tiếp chiếm lấy Lôi Linh...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!