Dĩ nhiên hắn biết ân oán giữa Cự Giao môn cùng Hỏa Vân lĩnh, chính là do đầu địa mạch Hỏa hành kia mà ra. Thế nhưng một đầu địa mạch phẩm chất trung hạ, chỉ sợ vẫn không đủ để gợi nên sự hứng thú của một vị hoàng tử. Mà từ trong miệng vị nam tử mặc áo choàng màu đen lúc đó hắn cũng đã sớm biết, có vẻ như bọn hắn chạy tới là vì khối Thiên Ngoại Lôi Thạch này, thế nhưng tên tiểu hoàng tử này vẫn chưa Trúc Cơ, lấy Lôi Thạch làm cái gì?
"Ta muốn khối Lôi Thạch này, là bởi vì ta đã có hai khối!"
Tiểu hoàng tử lấy ra một cái túi càn khôn ở bên hông, đổ ra hai tảng đá đen sì từ bên trong, có chút đắc ý nhìn Phương Nguyên nói: "Lúc đầu ta muốn dùng những Lôi Thạch này luyện thành một kiện pháp bảo chống cự lôi điện chỉ lực, nhưng hiện tại đã có ngươi..."
Hắn cười hết sức vui vẻ: "Những thứ này không còn cần đến nữa!" "Thiên Ngoại Lôi Thạch?" Phương Nguyên cũng không nhịn được lấy làm kinh hãi.
Hắn đưa tay cầm lên một khối, vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra, hai khối Lôi Thạch mà vị tiểu hoàng tử này lấy ra cũng không khác khối của mình lấy được cho lắm, rõ ràng chính là đến từ cùng một nơi. Chỉ có điều, khối Lôi Thạch kia của mình theo như Hứa Thanh Doanh nói chính là từ thiên ngoại bay tới, không phải đồ vật phàm tục, có thể nói là hiếm thấy trên thế gian, sao vị tiểu hoàng tử này lại có tới hai khối trong tay được chứ?
"Thiên ngoại?"
Tên tiểu hoàng tử nghe vậy khẽ giật mình, cười nói: "Bọn hắn nói với ngươi đây là từ thiên ngoại bay tới sao?"
Phương Nguyên khẽ gật đầu, sau đó nghiêng đầu nhìn hắn.
Tiểu hoàng tử kia tỏ ra hết sức vui mừng, cười nói: "Thiên ngoại chỉ có nhật nguyệt tinh thần, nào có tài nguyên Lôi Đạo cái gì chứ. Cho dù có cũng đều rơi vào trong tay những thánh địa thế gia kia, còn để cho Hỏa Vân lĩnh nhặt được sao? Kỳ thật đây căn bản không phải là Thiên Ngoại Lôi Thạch gì đó, mà nó bắt nguồn từ mảnh đất Thất Bảo Lôi Thụ cắm rễ lên đó, do được hấp thu lôi điện chỉ lực phía trên Thất Bảo Lôi Thụ nên mới kết tỉnh thành Lôi thạch!"
Nói rồi hắn chỉ tay về phía Tụ Linh trận Phương Nguyên bày ra: "Ngươi vẫn chưa nhìn ra sao?"
Phương Nguyên suy ngẫm một chút, cảm thấy hắn nói cũng có chút đạo lý.
Tối thiểu thì sau khi mình luyện hóa khối Lôi Thạch kia, nó quả thực hóa thành một bãi bùn đất mà không phải là hòn đá.
Nhưng có một vấn đề khác khiến hắn tỏ ra hiếu kỳ: "Thất Bảo Lôi Thụ?"
Lúc này tiểu hoàng tử ngược lại hơi dừng lại, rồi tựa như đã hạ quyết tâm nói: "Ngươi đã từng nghe nói qua thập đại thần vật chưa?”
Phương Nguyên nhíu mày, điển tịch trước kia hắn xem qua lần lượt hiện lên từng tờ một trong đầu hắn.
Cuối cùng hắn nhớ ra, có một cuốn điển tịch đã hơi rách nát dường như có đề cập thoáng qua vấn đề này trong đó. Nhưng chỉ nói đó là thần vật giữa thiên địa, mấy kỷ nguyên trước đã từng là bảo bối khiến người trong giới tu hành tranh đoạt, nhưng đã sớm biến mất từ rất lâu...
Tiểu hoàng tử nói: "Một trong thập đại thần vật kia, chính là một cây bảo thụ, ngay từ thủa thiên địa sơ khai đã sinh trưởng trên vùng đại địa này, cũng là tài nguyên tu hành đứng đầu nhất. Sở dĩ thường nhân không biết, đó là bởi vì bọn họ đều bị tất cả các đại thánh địa cùng cổ thế gia che dấu đi, nên dĩ nhiên không ai biết được. Thất Bảo Lôi Thụ chính là một trong thập đại thần vật do thiên sinh địa dưỡng, sản sinh ra lôi điện, chính là bảo vật tu luyện lôi pháp tốt nhất!"
"Đương nhiên, thần vật bực này môn phái tu hành bình thường đừng nói là tiếp xúc, mà ngay cả nghe e là cũng chưa từng nghe qual"
Tiểu hoàng tử kia càng nói càng tỏ ra đắc ý, như thể đang khoe khoang với "Thế nhưng trước kia ta lại nghe phụ vương nói qua, Ô Trì quốc nhất mạch chúng ta chính là hoàng đô có nguồn gốc từ Hoàng Châu cổ. Trước đó mấy Kiếp Nguyên, lúc tiên hoàng tổ rời khỏi Hoàng Châu đã từng mang theo một nhánh cây Thất Bảo Lôi Thụ, nuôi dưỡng nó lớn lên ở nơi ở mới..."
"Ở nơi nào?" Phương Nguyên quả thật bị hắn gợi lên hứng thú, thấp giọng hỏi.
"Chính là ở trên tế đàn Ô Trì quốc ta, đó chính là Thần Thụ hộ quốc của Ô Trì quốc chúng ta, ngươi cũng đừng nghĩ tới nha..."
Tiểu hoàng tử thấy Phương Nguyên mở miệng đặt câu hỏi liền nở nụ cười đắc ý, thế nhưng trông thấy sắc mặt Phương Nguyên trở nên có chút khó coi cũng sợ chọc giận hắn, nên vội vàng giải thích: "Thế nhưng nếu như ngươi chịu giúp ta đối phó Yêu phi mà nói, ta có thể cam đoan cho ngươi đầy đủ Lôi Thạch làm thù lao, lần này ta vội đi ra ngoài, chỉ trộm được hai khối, nhưng ta biết trong quốc khố vẫn còn rất nhiều..."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!